CHUYỆN ĐỂ QUÊN - Trang 47

Một tiếng hươu tác. Con hươu từ rừng sâu về tìm ăn tro nóng

trên những nương mới đốt. Cam giật mình. Nhưng Cam chợt nhớ
hôm mới đây, nửa đêm, thằng Dật ra ngồi rình đầu suối, bắt
sống được một con hươu non, vác về, Cam mới đỡ sợ tiếng hươu
tác. Lại những tiếng gì xa, sao đêm nghe thì thào thảm thiết
nguồn cơn lắm vậy? Cam lắng nghe mãi. Tiếng những con suối
chảy dần dần hóa ra tiếng ô tô chạy đêm phía đường lên Cao
Bằng. Trời, ô tô Pháp đâu nhiều đến thế, ầm ì từ chập tối tới
giờ. Quân Pháp vây bọc mấy đường (Mấy đường? Ban ngày trông
lên Ngân Sơn, bốn phía chỉ thấy núi dán liền tới trời). Mình nằm
đây là lọt vòng vây phía nào, lọt vào mấy cánh vòng vây?

Nghĩ vẩn vơ thế, đâm ra mót đái luôn. Cam trở dậy, bước ra. Một

luồng gió buốt thốc tới. Cam cong sống lưng, ôm hai tay lên
nách, run rẩy đứng ngay đầu sàn, Cam không dám ngẩng đầu.
Nhưng rồi ngay trong bóng tối trước mặt, thấy lù lù cái gì như con
trâu, như thằng Tây, Cam ngã bổ chửng vào trong sàn.

Tất cả giật choàng dậy.

- Cái gì thế?

- Khốn khổ, đương đêm đi đâu?

Dật xốc Cam vào, quờ cái chăn quấn cho Cam. Tay Cam giá

ngắt. Nhưng trống ngực Cam vẫn thúc thình thịch. Liêu bóp hai
thái dương Cam. Cam thở hừ hừ, rồi rên rỉ:

- Anh Liêu ơi… tôi làm sao…

- Sao?

- Tôi chết…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.