CHUYỆN DESPEREAX - Trang 116

Chương Ba Mươi Ba

Con chuột cống biết tên cô bé

MIG ĐÃ LEO LÊN những bậc thang ngục tối và đang chuẩn bị

mở cánh cửa vào bếp thì con chuột cống lên tiếng với cô bé.

“Tôi xin ngăn bước chân cô một chút có được không?”

Mig nhìn sang trái rồi sang phải.

“Dưới này cơ,” Roscuro nói.

Mig nhìn xuống sàn.

“Chồi ôi,” cô bé nói, “nhưng ngươi là chuột cống, phải không?

Và chẳng phải lão già vừa mới dặn dò ta về ngươi hay sao? ‘Canh
chừng bọn chuột cống,’ lão nói thế.” Cô bé giơ chiếc khay cao hơn
lên để ánh sáng từ ngọn nến tỏa đúng vào Roscuro và chiếc thìa
bằng vàng trên đầu nó và chiếc áo choàng màu đỏ máu quanh cổ
nó.

“Không có gì mà phải run sợ hết, không một chút nào,” Roscuro

nói. Vừa nói, nó vừa đưa một tay ra phía sau lưng, tay kia nắm lấy
cán thìa nhấc chiếc thìa xúp khỏi đầu mình, rất giống với kiểu
cách của một quý ông bỏ mũ ra trước một quý bà.

“Chồi ôi,” Mig nói, “một con chuột cống có kiểu cách hẳn hoi.”

“Phải đó,” Roscuro nói. “Trân trọng chào cô nương.”

“Cha ta có một miếng vải rất giống của ngài đấy, thưa ngài

Chuột Cống,” Mig nói. “Cũng đỏ như thế. Ông ấy đã bán ta để lấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.