CHUYỆN DESPEREAX - Trang 125

“Không, ta không làm thế. Bởi vì ta muốn cô ta phải sống để cô

ta có thể làm thị nữ khi ta thành công chúa.”

“Chính xác,” Roscuro nói. “Đó sẽ là đòn trừng phạt thích đáng

dành cho cô ta.”

“Chồi ôi,” Mig thì thầm. “Phải. Đòn trừng phạt thích đáng cho

cô ta.”

Mig, tất nhiên, chẳng có ý niệm gì về cụm từ “đòn trừng phạt

thích đáng” cả, nhưng cô rất thích cái âm thanh của nó, và cô nói đi
nói lại với mình mãi cho đến khi Roscuro nói, “Và rồi?”

“Và rồi,” Mig tiếp tục, “ta sẽ bảo cô ta ra khỏi chiếc giường

công chúa và theo ta đi dạo một chút.”

“Ha,” Roscuro nói, “đi dạo một chút. Phải rồi. Ha, tôi yêu cái

cách nói giảm nói tránh của cụm từ ấy. Đi dạo một chút. Ồ, đó sẽ
chỉ là một cuộc đi dạo nhỏ thôi. Thật sự là thế mà.”

“Và rồi,” Mig, lúc này đã đến phần cô thích nhất, nói, “bọn

mình mang cô ta xuống chỗ sâu thăm thẳm dưới kia và bọn mình
cho cô ta một vài bài học dài dằng dặc về chuyện làm hầu gái phải
thế nào và rồi bọn mình lại có vài bài học ngắn cho chính ta về
việc làm công chúa thế nào rồi khi bọn mình xong phần học hành,
hai đứa ta sẽ đổi chỗ. Ta sẽ trở thành công chúa và cô ta sẽ thành đứa
hầu. Chồi ôi!”

Hỡi độc giả, đây chính xác là cái kế hoạch mà Roscuro đã chỉ ra

cho Mig khi nó vừa mới gặp cô bé. Đó, tất nhiên, là một kế hoạch
rất buồn cười.

Chẳng ai có thể, cho dù là một phút mù quáng đi nữa, lại nhầm

được Mig với công chúa hay công chúa với Mig. Nhưng Miggery Heo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.