CHUYỆN DESPEREAX - Trang 186

trái tim mình mong manh chừng nào, bóng tối có trong đó đang,
luôn luôn, chiến đấu với ánh sáng. Nàng không thích con chuột
cống. Nàng vẫn sẽ không bao giờ thích nó, nhưng nàng biết chắc
mình phải làm gì để cứu lấy chính trái tim mình.

Và thế là, đây là những lời công chúa nói với kẻ thù của nàng.

Nàng nói, “Roscuro, ngươi có muốn một ít xúp không?”

Con chuột cống sụt sịt. “Xin đừng giày vò tôi,” nó nói.

“Ta hứa với ngươi,” công chúa nói, “rằng nếu ngươi dẫn bọn ta

ra khỏi đây, ta sẽ bảo Đầu Bếp nấu cho ngươi ít xúp. Và ngươi có
thể ăn xúp trong phòng tiệc lớn.”

“Lại nói đến chuyện ăn,” một con chuột cống kêu lên, “hãy đưa

con chuột chít cho bọn ta!”

“Phải đấy,” một con khác kêu to, “giao con chuột nhắt ra đây!”

“Ai mà thèm nó nữa chứ?” Botticelli nói. “Mùi vị của nó sẽ hỏng cả

mất. Tất cả những thứ tha và lòng tốt ấy. Chẹp. Ta thì chắc
chắn là sẽ đi đây.”

“Xúp trong phòng tiệc lớn ư?” Roscuro hỏi công chúa.

“Phải,” Hạt Đậu nói.

“Thật không?”

“Thật mà. Ta hứa.”

“Chồi ôi!” Mig kêu lên. “Xúp là thứ phạm pháp đấy.”

“Nhưng xúp ngon,” Despereaux nói.

“Đúng vậy,” Hạt Đậu nói. “Có phải không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.