CHUYỆN ĐỜI TỰ KỂ - Trang 124

Bỏ cả cuộc đời trong nồi mắm kho

= ĐINH QUANG DUY

Ba tôi sinh năm Canh Tý. Người ta nói tuổi này sẽ có cuộc sống

an nhàn, nhưng sao cuộc đời ba chỉ toàn lận đận.

Lúc nhỏ ba sống với ông bà nội vốn là phú nông ở miệt Châu

Thành (Long An), nhưng khi ba thi xong tú tài thì gia đình sa sút,
ruộng vườn bị người ta chia chác hết. Ba phải lưu lạc lên tận Long
Thành ở với người dì, vừa đi làm rẫy vừa học trung cấp đo đạc bản
đồ. Học xong, ông trở về làm công chức ở một cơ quan của tỉnh
nhà. Má tôi kể lúc ba má cưới nhau, tài sản lớn nhất hai người có là
chiếc xe đạp đòn dông và mấy cái quần xà lỏn.

Đến bây giờ xa nhà lên thành phố học ba năm, ăn cơm bụi sinh

viên miết nhiều lúc tôi thấy thèm tô mắm kho của ba nấu quá đi
thôi. Ở nhà ít khi ba làm thức ăn mà chỉ nấu độc món mắm kho.
Mắm kho ba nấu có cái ngọt của đậu bắp, cái dìu dịu của cà tím
xen lẫn với một chút đắng của khổ qua, chút cay của ớt sừng trâu...

Hình như trong nồi mắm đang bốc khói thơm lừng, ông bỏ cả

cuộc đời mình vô đó. Đó là vị mặn của giọt nước mắt nuốt vội trong
lòng khi nhìn người anh từng nuôi mình ăn học lịm dần trên giường
bệnh vì không có tiền mua thuốc. Là những đắng cay của cuộc đời
công chức “trên đe dưới búa”.

Trong cái thế giới tưởng chừng như êm ả, bạn bè hay đối thủ chỉ

trong tích tắc... Một cái giơ tay, vài lời nói gay gắt có thể biến
người đồng nghiệp mà mình quý mến trở nên xa lạ. Nhiều khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.