CHUYỆN ĐỜI TỰ KỂ - Trang 12

Bài báo đầu đời

= NGUYỄN NGỌC HÀ (TP.HCM)

Những năm đầu giải phóng, các anh chị tôi là quân nhân, công

chức chế độ cũ nên lâm vào tình trạng thất nghiệp. Người anh thứ
năm sang Mỹ trước 1975, do nóng lòng mong tin gia đình nên quay
về nước. Ba tôi trước khi qua đời (năm 1972) là phó giám đốc Hãng
Amtraco (American Trading Company). Ðể có tiền trang trải cuộc
sống, mẹ tôi phải cho thuê những căn phòng còn trống trong nhà.

Công an khu vực chỗ tôi lúc đó là T.Q.M., dựa vào thế bất lợi của

gia đình tôi, ép buộc nhà tôi phải đi kinh tế mới và bán nguyên căn
nhà cho hắn chỉ với một trăm đồng. Gia đình tôi không đồng ý.
Thế là cứ vài ngày một lần, hắn vào kiểm tra hộ khẩu gia đình tôi.
Rồi hắn bí mật làm hộ khẩu cho một sĩ quan chế độ cũ tên H., từ
Cần Thơ, trốn học tập cải tạo, đang thuê một phòng trong nhà tôi.
Ngoài H., mẹ tôi còn cho một cặp đồng bóng (sau này bà mới biết)
thuê. Mẹ tôi muốn lấy phòng lại cũng không được.

Những người thuê nhà này cũng dựa thế. Là dân thuê nhà mà họ

ngang nhiên hét vào mặt mẹ tôi: “Bà không có tư cách đuổi tôi,
muốn gì lên gặp anh M.”. Hễ trong xóm có mất mát, M. bắt nóng
ngay anh tôi, dù anh đang sống lương thiện với nghề bán dây
đồng.

Quá uất ức, tôi tự hỏi mình biết chữ nghĩa để làm gì. Lúc còn

học đại học, thường vào thư viện đọc báo, tôi biết trên báo Sài Gòn
Giải Phóng

có mục “Tiếng nói người Sài Gòn” hay là “Diễn đàn người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.