CHUYỆN ĐỜI TỰ KỂ - Trang 25

Việc hằng ngày chú làm để nuôi thân là hớt tóc. Thời chống

Pháp quê tôi ở thôn Tuyết Diêm, xã Xuân Bình, Phú Yên, là vùng
độc lập, mọi thứ đều “tự túc tự cấp” cả. Thợ hớt tóc chỉ có cái kéo,
con dao cạo mặt - đều do thợ rèn ở quê làm. Tóc hớt cao, trắng
chân, vậy mà chú làm không có chớn. Còn nghề phụ có cả chục. Chú
chặt tre về chẻ hom đan những tấm đăng, vót nan đan lờ, nơm,
đó... Chú biết lấy lá đờn đơn phơi khô giã thành bột để thuốc cá,
biết lấy ổ mối làm mồi nhử cá trê...

Các đìa vùng nước mặn, khi trời mưa già thường bị vỡ bờ bao, nước

sông tự chảy ra vô. Theo con nước lớn, cá từ biển vào sông vô đìa
kiếm mồi. Nắm được quy luật đến ngày giữa và cuối tháng âm
lịch thủy triều dâng cao, cá vô nhiều, chú vác đăng chặn ngay lỗ trổ
ấy. Khi nước ròng, cá ra bị đăng chặn lại. Cá cồi, cá đối to phóng
qua đăng giãy đành đạch trên tấm đăng trải bên ngoài. Cũng có
nhiều con nín lại. Nước ròng đìa cạn, chú đem bột thuốc cá rải
xuống, cá nổ mắt chết nổi lên mặt nước vớt dễ dàng. Cũng những
ngày nước triều dâng cao đó, đi dọc hai bờ chú phát hiện, lội xuống
mé sông kéo lên vợ chồng chú sam: con cái to cõng con đực nhỏ trên
lưng - chúng bò tìm mồi dưới ấy.

Với ruộng lúa chú cũng lắm nghề. Khi lúa làm đòng là lúc mưa

già, cá trong ruộng rất nhiều. Đem lờ đặt trước lỗ trổ nước chảy, cá
rô, cá tràu (cá lóc), cá sặt chui vô đấy. Khi gặt lúa xong, những đoạn
suối còn nước sâu chú đem mấy cái đó đặt ở đấy. Sáng ra đến
gánh về. Gặp chỗ cá nhiều, mở nắp đổ ra cả rổ, con nào bụng cũng
vàng ươm, nhìn chúng lóc mà liên tưởng đến bữa cơm cá chiên dầm
nước mắm ớt, chưa ăn đã thấy ngon rồi.

Chưa hết, chú còn một nghề nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.