CHUYỆN ĐỜI TỰ KỂ - Trang 55

Tôi không bất hiếu

= ĐÀO SỸ QUANG (Biên Hòa)

Nếu ai có dịp về thăm quê tôi, làng Bình Dân, hỏi nơi này xưa

kia ai máu mê cờ bạc, chắc chắn có người sẽ nói ngay: “Ông T.L.”.
Ông T.L. là anh ruột của bố tôi. Có thể nói ông giàu có nhất làng.

Vào những năm 1960 mà ông đã có đài Nhật. Mỗi tối thứ bảy,

xóm giềng tới nhà ông chật ních để nghe “câu chuyện truyền
thanh” của Đài Tiếng nói VN. Nhà ông có nhiều trâu bò. Tôi là
người được ông tin tưởng nhờ chăn một con trâu, mỗi ngày ông trả
năm hào. Năm hào ngày đó là to đấy.

Một lần ông bị bắt quả tang đánh bạc trong một khu rừng nên

phải lãnh án cải tạo. Tôi từng theo bố tới thăm ông ở trại giam. Hết
hạn tù ông về mang theo một giấy khen! Ông mời làng xóm tới mổ
lợn ăn mừng! Bà con mừng mừng tủi tủi. Bà nội tôi òa khóc!

Bác tôi về tham gia cày bừa, cấy hái. Thỉnh thoảng ông đi xa

nhà, khi về thường dắt theo con trâu, con nghé. Có khách tới mua
ông lại bán.

Hôm đó vào một buổi tối tháng chạp, gió rét căm căm, tôi đang

học bài (lớp 4) thì nghe thấy bác T.L. đến thủ thỉ chuyện gì với bố
tôi, nghe câu được câu chăng. Rồi hai người đi ra ngoài vườn chỉ chỉ,
chỏ chỏ. Nhà tôi ở giữa một cánh đồng vắng vẻ. Sương đêm đang
giăng trắng cả triền núi. Thỉnh thoảng có tiếng chó sủa trong làng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.