CHUYỆN ĐỜI TỰ KỂ - Trang 85

Khi trong nhà chỉ có hai bố con, thái độ bố nó thay đổi hẳn. Ông

im lặng một cách đáng sợ. Ngày chị gái kế nó đi lấy chồng cũng là
ngày nó nghỉ học, mặc dù cô giáo chủ nhiệm và bạn bè có đến động
viên nó mấy lần. Nó làm phục vụ cho một quán cơm, vất vả, đầu
tắt mặt tối suốt ngày chỉ để kiếm đủ ba bữa ăn cho hai bố con.
Trước đây còn sức khỏe, bố nó thường đi phụ hồ. Khi không có ai
thuê ông chuyển sang đi thồ hàng. Song nhìn vẻ tiều tụy già trước
tuổi do nghiện rượu, thuốc lá của bố nó và chiếc xe cà tàng, không
mấy ai tin tưởng để thuê ông chở. Thế là ông trở thành người thất
nghiệp, suốt ngày nằm dài ở nhà, lảm nhảm chửi đổng những đứa
con gái vô tích sự. Nó cũng dần quen, không phản ứng trước bất kỳ
câu nói nào của bố.

Dù chưa được bố một lần chăm sóc, vuốt ve, nhưng tình cảm

của nó dành cho bố lạ lắm, không dứt ra được. Trong tâm thức nó
vẫn nguyện sẽ không lấy chồng, không bỏ ông mà đi như những chị
gái của nó.

Có những bữa khuya đi làm về nó phát hiện bố nhịn đói, không

ăn chút cơm nào. Nó buồn lắm, những dòng nước mắt thay nhau
tuôn rơi lã chã, mà nó vẫn không biết làm sao nói với bố một lời
yêu thương để động viên, bởi từ nhỏ đến giờ có ai dạy nó cách bày tỏ
tình yêu thương với người khác đâu! Rồi một lần bố nó bỏ nhà đi
hai ngày, nó xin bà chủ quán cơm nghỉ việc để đi kiếm bố. Nói là đi
kiếm nhưng nó có biết kiếm ở nơi đâu. Lại nhà cô ruột thì cô bảo
từ lâu đã cắt đứt quan hệ với bố rồi, nó lặng lẽ ra về.

Về nhà, nó không giấu được niềm vui khi thấy bố lại hiện

diện trong nhà như chưa có chuyện gì xảy ra. Nó ngạc nhiên khi nghe
bố nó nói: “Mày đi kiếm tao làm gì? Biết tao ở đâu mà kiếm?”
(bố nó thường xưng “tao, mày” với mấy chị em nó). Nó lấy hết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.