CHUYỆN ĐỜI XƯA - Trang 38

Vợ nó đi nấu nước, đi pha cho chú nghỉ uống, lại có đem ra một nải

chuối nữa. Nó nhìn đi nhìn lại nải chuối hoài : Mẽ ! chuối ở đâu mà giống
chuối họ đưa mình ! Vợ nó nói : Phải ở đâu ? Chuối sớm mai tôi đi chợ tôi
mua ? Khéo nhìn bá láp không ! Rồi đem dĩa xôi ra. Anh ta càng lấy làm lạ
: Lạ nầy ! xôi nầy của nhà bịnh đem đưa tao về đây mà.

Đem lần các món ra ; anh ta hiểu không được, hỏi gắt vợ cho biết đồ

ấy ở đâu mà có vậy. Thì vợ mới nói thiệt : Hồi chạng vạng tôi núp trong
bụi, tôi nhát anh, anh ném gói anh chạy, tôi xách gói về đó chớ ai ? - Có lẽ
nào ? Ăn cướp nó rượt người ta chạy sảng-hốt

23

, mà mầy nói mầy nhát à ? -

Thiệt, không tin, tôi đem cái đầu heo, lại cái khăn anh, mà gói cho mà coi.

Thầy thấy quả, chưng hửng, mới nói : Phải hổi tao biết là mầy, tao đập

một cây chết đi còn gì ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.