CHUYỆN DŨNG CẢM NHẤT - Trang 14

Mọi người chăm chú nhìn, anh ta lấy ra một đồng tiền xu, đặt trong lòng
bàn tay nhìn xuống hỏi:" Ngày mai đồng tiền này có trị giá bao nhiêu?"

Vừa dứt lời hàng ghế gần đó đã hô lên đáp án:"Một bảng Anh".

Anh khẽ nhếch môi, khóe miệng cong lên, Ôn Nhiễm cũng thả lỏng hơn
một chút, nghe anh ta tiếp tục nói:"Đáp án này có thể đúng cũng có thể
không.Nói đúng là vì quả thật là một bảng Anh.Nói không đúng cũng có
nguyên nhân."

Anh chậm rãi đi xuống phía dưới, đứng giữa lớp học:"Tiền có thể sinh sôi,
tiền sinh ra tiền, lãi sinh ra lãi, mượn đồng bảng Anh nhỏ nhoi trong tay tôi
mà nói, chỉ cần lưu thông thích hợp chắc chắn có thể biến thành một trăm
bảng Anh hoặc nhiều hơn."

Nghe xong lời này người bên cạnh Đồng Chu lập tức chống cằm nhìn người
trên bục giảng:"Quả không uổng công đến đại học B, gặp đúng vị giáo sư
tài giỏi này, xin chỉ giáo chỉ giáo."

Ôn Nhiễm nghe xong không khỏi bật cười, ánh mắt dừng lại người đàn ông
cao ráo trước mặt.Không thể không thừa nhận vị giáo sư mới này rất đẹp
trai, nhưng mà cô vẫn muốn làm cho tính háo sắc của Đồng Chu cô nương
tiêu tan:"Lời này không phải của anh ta nói, là Max đã nói".Lời vừa ra khỏi
miệng quả nhiên lập tức nhận được một đống xem thường.

Trên bục người đàn ông nhìn phía dưới như muốn nổ tung, khẽ cười:"Các
bạn cũng giống như đồng tiền xu vào ngày mai,hiện tại khả năng chỉ là một
đồng bảng Anh nhưng tương lai cũng không thể biết trước."Dừng lại một
chút, anh mắt quét qua một vòng:"Cho nên, các bạn nên tin tưởng con mắt
của trường, họ không tùy tiện gửi một vị giáo sư tồi đến dạy các bạn."

Cái này giống như....thuốc an thần?

"Thầy ơi, xưng hô thế nào ạ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.