CHUYỆN DŨNG CẢM NHẤT - Trang 186

Ôn phu nhân miễn cưỡng nở nụ cười:"Thực có lỗi, làm thầy phải chê cười
rồi."

Diệp Dĩ Trinh dìu bà ngồi xuống ghế:"Không sao ạ, nhưng cô nên chú ý sức
khỏe của mình."

Ôn phu nhân sửng sốt, nghĩ một chút rồi cười khổ:"Tôi hiểu nó mang thầy
đến là có ý gì rồi, chỉ trách tôi, đã nổi nóng với nó."

Bà nhìn ra ngoài cửa sổ, trong lòng thực sự rất đau.Bà sốt ruột quá, không
kiềm chế được cơn tức vội gọi điện thoại cho Kiều Vũ Phân.Bà không phải
vì chuyện của Triệu Vị Xuyên, tiết mục bức hôn của ông ta đã mang ra
nhiều lần, bà không ngại.Nhưng mà, làm con gái bà bị thương, ông ta làm
con gái bà bị thương...

"Cháu biết."Anh trầm giọng nói, cô trước mặt mẹ luôn nhu thuận như một
đứa trẻ, làm sao dám vô duyên vô cớ chạy đi, Diệp Dĩ Trinh ngồi không
yên:"Cháu xuống xem cô ấy một chút."

"Ừ, thầy đi đi."

Diệp Dĩ Trinh bước nhanh xuống lầu, không biết Ôn Nhiễm có thể đi đâu,
chợt thấy một bóng người khiến hắn ngẩn ngơ, không khỏi cười.Thì ra cô
không có bỏ đi, chỉ chạy vào xe ngồi, tựa đầu giữa hai chân, bờ vai run lên
từng đợt, hình như... là khóc?

"Ôn Nhiễm."Anh đi vội qua, nhẹ nhàng nâng cằm cô lên lại bị cô vùng ra
dễ dàng.

Mãi một lúc cô mới nghẹn ngào:"Đừng nhìn em, xấu."

Anh cười khẽ, ngồi xuống bên cạnh xoa xoa đầu cô:"Nói cho anh biết
nguyên nhân đi, nếu không anh sẽ cho là mình chính là lí do đấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.