CHUYỆN DŨNG CẢM NHẤT - Trang 22

Thời gian còn sớm, tòa học viện không có mấy người, Ôn Nhiễm đứng
trước đại sảng, nhớ tới khi mình đi Đồng Chu và Lưu Phỉ Phỉ còn nằm
trong chăn ngủ, thật oán giận mà.Thứ sáu vốn không có tiết, các thầy cô đều
khá rảnh rỗi, đa số các đề báo cáo đều họp mười giờ, nhưng tối qua Ôn
Nhiễm lại nhận được lời nhắn của Diệp Dĩ Trinh, sáng tám giờ có mặt ở
phòng họp.

Trước cửa phòng làm việc của sư thái, cửa khép hờ, Ôn Nhiễm liếc mắt
nhìn qua, sư thái đang trừng mắt nhìn hai bạn nam cùng lớpTrong lòng
không khỏi sung sướng, không may cũng không phải chỉ có mình cô.

Văn phòng của Diệp Dĩ Trinh ở cuối hành lang, cửa mở sẵn, Ôn Nhiễm do
dự một chút rồi gõ cửa.

"Vào đi".Giọng đàn ông từ trong phòng truyền ra.

Ôn Nhiễm đẩy cửa bước vào, Diệp Dĩ Trinh ngồi bên bàn làm việc, ngẩng
đầu lên bốn mắt nhìn nhau, đằng sau chiếc kính là đôi mắt đen láy, trầm
tĩnh như nước, thấy cô thì ánh mắt chợt lóe lên.

"Buổi sáng tốt lành".

Ôn Nhiễm ngượng ngùng gật đầu:"Buổi sáng tốt lành".Nghĩ nghĩ một lát rồi
nói tiếp:"Thầy Diệp".

Nói xong lại thấy hắn cười, có vẻ như bộ dạng lúc nãy của cô chọc cười
hắn.Bỗng nhiên một danh sách được đưa đến trước mặt.

"Đầu tiên xem bảng danh sách này, phía dưới là những thứ em cần tham
khảo, tôi ở đây có mấy quyển, còn lại em đến thư viện tìm".

Ôn Nhiễm nghe xong thoáng ngơ ngẩn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.