CHUYỆN DŨNG CẢM NHẤT - Trang 262

Ôn Nhiễm chần chờ:"Là nam?"

"Vâng."Ôn Viễn gật đầu, sau đó nắm tay cô:"Cho nên em muốn chị tham
mưu cho em."

Ôn Nhiễm cảm thấy buồn cười:"Vậy em tìm nhầm người rồi, chị cũng chưa
mua quà cho con trai bao giờ."Lời vừa ra khỏi miệng một ý nghĩ bỗng
nhiên hiện ra, cô quyết định ngay lập tức, cũng muốn tìm một món quà cho
thầy.

Ôn Viễn đau khổ suy tư:"Mua cái gì là tốt đây?"

Ôn Nhiễm nheo mắt:"Anh ta muốn gì thì mua cho cái đó."

Ôn Viễn càng rầu rĩ:"Mấu chốt là cái gì người này cũng không thiếu."

Không thiếu?Ôn Nhiễm bật cười, cô muốn mua quà cho người kia, cũng
không thiếu cái gì.Thiếu gì không nhỉ?

Cô nhớ tháng trước anh đi thành phố C để tham gia đám cưới của một
người bạn, buổi tối gọi điện cho cô, giọng anh rất nhẹ, hình như là uống
rượu, nên hơi say.

Ôn Nhiễm bọc chăn nghe điện thoại, đầu mơ màng buồn ngủ.Cũng khuya
lắm rồi, cô không ngờ lại nhận được điện thoại của anh.

"Bên đó lạnh không?"

"Không lạnh."Cô lắc đầu, lý túc xá có máy sưởi, mặt của cô giờ đã đỏ
bừng."Hôn lễ xong rồi sao?"

"Ừ."Anh nhẹ giọng đáp.

"Cô dâu xinh không?"Cô kéo góc chăn hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.