CHUYỆN DŨNG CẢM NHẤT - Trang 261

Lưu Phỉ Phỉ cười cô:"Tình yêu thầy trò thuận lợi ở chỗ thường xuyên gặp
mặt nhau, sau đó sẽ bị bề ngoài, học thức tài hoa của người đó hấp dẫn, sau
đó mới không tự chủ mà nảy sinh tình cảm.Sao cậu lại không giống như thế
hả?"

Ôn Nhiễm liếc bạn một cái, còn chưa kịp mở miệng điện thoại đã vang lên,
cô chạy đến tiếp máy, là Ôn Viễn.

"Viễn Viễn à, sao vậy?"

"Chị có rảnh không?Có thể cùng em đi dạo phố một lúc không?"

Ôn Nhiễm có chút kinh ngạc, tuy hai người rất thân nhau, nhưng đi dạo phố
thì Ôn Viễn chưa bao giờ tìm cô, bình tĩnh chớp mắt một cái, cô mới đáp
ứng.

Trên đường cái, Ôn Nhiễm mới nhớ ra rằng không lâu nữa đã là Noel, phố
lớn ngõ nhỏ treo đầy cây thông Noel, còn có cả ông già tuyết Santa Claus,
ánh đèn đường sáng lạn chiếu xuống.Cô hít hà một hơi, đi theo Ôn Viễn về
phía trước.

Ôn Viễn mua hai ly trà sữa hoa nhài, hai người mỗi người một ly, cầm đi
trên đường.Ôn Nhiễm đẩy đẩy cánh tay Ôn Viễn.

"Thế nào?Sao tự nhiên lại gọi chị cùng đi dạo phố."

Ôn Viễn có chút buồn rầu:"Chị à, chị có bạn trai sao?"

Phốc. Ôn Nhiễm thiếu chút nữa phun ra, ho khan hai tiếng:"Làm sao
vậy?"Chẳng lẽ em gái nghe nói gì?Nên nói hay không đây?Nếu thừa nhận
chắc chắn sẽ bị nha đầu này quấn quýt truy hỏi kĩ càng.

Không ngờ rằng, Ôn Viễn không hỏi gì cả, chỉ cau mày:"Hey, em muốn
mua một món quà gì đó, cho một người."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.