CHUYỆN DŨNG CẢM NHẤT - Trang 263

"Ừ, rất được."

Cô nghe xong không hiểu sao trong lòng khó chịu, rầu rĩ đáp:"Vậy sao?"

Anh nghe ra vẻ mất hứng của cô, nhẹ cười:"Không liên quan gì cả."

"Dạ?"Cô khó hiểu.

Anh thản nhiên nói:"Cô dâu của anh nhất định đẹp hơn nhiều."

Ôn Nhiễm sửng sốt, sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên, vội vàng dập
điện thoại, chui vào chăn.Nằm ở nơi nào đó, trái tim nhảy như chạy đua của
cô cũng không chịu chậm lại.Không thể nói thêm gì, nếu không, sự ngượng
ngùng của cô nhất định sẽ bộc lộ hết ra ngoài hết mất.

Mãi mới phục hồi tinh thần, ÔnNhiễm thấy mặt mình lại bừng bừng lên.Sao
tự nhiên lại nghĩ đến chuyện này?Cô lấy tay đánh đánh đầu mình vài cái,
bình tĩnh lại đi theo Ôn Viễn đến cửa hàng đồ nam.

Sau một hồi tuyển chọn, quà tặng là một đôi găng tay len, màu tím nhạt,
vừa đẹp lại không chói mắt.Ôn Viễn thấy nhếch môi cười:"Cho bạn trai chị
a?"

Ôn Nhiễm đỏ mặt nhìn em.Đôi mắt xinh đẹp bị ánh sáng từ đôi găng tay
phất phơ càng thêm rạng ngời

Ngày hôm sau, ÔnNhiễm nhận được điện thoại của Kiều Vũ Phân, gọi cô
đến Ôn trạch một chuyến.Ôn Nhiễm có chút kinh ngạc, nhưng vẫn làm
theo.

Đã lâu không đến đây.Bác ngồi đối diện, cầm ly trà hoa nhài lẳng lặng nhìn
mặt bàn.Kiều Vũ Phân giờ đã mang kính lão, ÔnNhiễm chợt nhận ra rằng,
mọi người bên cạnh mình rồi dần già đi, thời gian trôi qua cũng thực nhanh
mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.