CHUYỂN HỌA THÀNH PHÚC - Trang 41

43

Tu sửa lỗi lầm

tập đúng mức, chưa đủ cảm hóa người khác,
ta cần phải lấy những điều đó để tự phản tỉnh,
suy xét về bản thân mình. Như vậy thì khi có
người đến phỉ báng, làm nhục, liền xem đó như
sự cọ xát, rèn luyện [giúp đá thô] thành ngọc
quý, như thế ắt phải vui mừng đón nhận, làm
sao có thể nổi giận?

Hơn thế nữa, nếu ta bị phỉ báng mà không

nổi giận, thì những lời xúc phạm ấy dù có nhiều
đến đâu cũng chỉ như kẻ đốt lửa giữa khoảng
không, rốt cuộc cũng phải tự lịm tắt. Bằng như
nghe lời phỉ báng mà nổi giận thì cho dù hết
lòng khéo léo biện bạch cũng chẳng khác nào
con tằm mùa xuân nhả tơ làm kén, ngày càng
tự trói chặt lấy chính mình. Như vậy, sự nóng
giận chẳng những là vô ích mà còn gây hại nữa.

Đối với với hết thảy những lỗi lầm xấu ác

khác cũng đều dựa theo đạo lý mà suy xét như
thế. Nếu sự suy xét đạo lý đã được rõ ràng sáng
tỏ thì mọi lỗi lầm xấu ác đều sẽ tự chấm dứt.

Thế nào là tu sửa lỗi lầm ngay từ trong

tâm? [Đó là tự xét rằng], lỗi lầm xấu ác của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.