CHUYỆN KHÔNG CÔNG BỐ CỦA SHERLOCK HOLMES​ - Trang 113

cao lên trên thì hắn xô lại chỗ tôi. Tôi mở to mắt kinh hoàng, đã sẵn sàng
giao linh hồn cho Đấng Sáng tạo, nhưng thay cho việc cắm con dao vào
bụng tôi hắn lại cắt đứt sợi dây trói.
Hắn dựng tôi đứng dậy rồi lôi qua đám cháy đến cửa sổ gần nhất. Tôi cố
chống cự lại nhưng với sức mạnh của kẻ phát cuồng, hắn đẩy tôi ngã vào
cửa sổ ấy. Kính cửa vỡ vụn ra.
Đúng lúc đó hắn gầm lên, tiếng gầm này cho đến nay tôi vẫn còn nghe thấy
trong cơn ác mộng:
-Hãy nói với tất cả, đốc tờ Watson! Hãy nói với tất cả rằng Kẻ mổ bụng là
ta-Công tuớc Risa!
Hắn đẩy tôi ngã qua cửa sổ. Ngọn lửa chộp vào quần áo tôi và tôi nhớ rằng
trong khi ngã xuống từ tầng hai, vẫn còn cố đập tay chân để dập tắt. Tôi
cảm thấy có tiếng chân người chạy đến, rồi chìm vào cơn bất tỉnh êm đềm.

CHƯƠNG 12

ĐOẠN KẾT CỦA JACK MỔ BỤNG

Người đầu tiên mà tôi nhìn thấy là Rhoda, bạn tôi, người tạm thời chăm sóc
các bệnh nhân của tôi trong lúc tôi sống ở phố Baker với Sherlock Holmes.
Còn hiện giờ thì tôi đang ở trên căn phòng của mình ở phố Baker.
-Anh đã toàn vẹn một cách kì lạ, Watson- anh ta nói trong lúc xem mạch
cho tôi.
Tất cả mọi việc lập tức sống động lên trong trí nhớ.
-Tôi ngủ có lâu không Rhoda?
-Gần mười hai tiếng. Tôi đã tiêm thuốc an thần khi người ta đem anh về
đây.
-Tình trạng tôi hiện nay ra sao?
-Thực chất là khỏe, không có gì đáng lo. Dập mắt cá, bong gân cổ tay, bỏng
thì rõ ràng rồi nhưng không có gì đáng ngại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.