CHUYỆN NGƯỜI TÙY NỮ - Trang 224

Nhìn kìa, tôi bảo Alma, ở cạnh giường tôi.

Alma nhìn sang Janine. Rồi cả hai chúng tôi cùng qua đó. Mặc đồ vào,
Janine, Alma nói với tấm lưng trắng. Chúng tôi không muốn vì cô mà phải
đi cầu nguyện thêm đâu. Nhưng Janine không nhúc nhích.

Lúc này Moira cũng đã đi tới. Đó là trước khi cô đào thoát, lần sau. Cô vẫn
còn cà nhắc, hậu quả của màn tẩm quất chân. Cô đi vòng qua giường đế
nhìn Janine tận mặt.

Ra đây, cô bảo Alma và tôi. Những ngưòi khác cũng bắt đầu xúm lại, đã
thành một đám nho nhỏ. Quay lại đi, Moira bảo họ. Đừng làm ầm ĩ, nếu mụ
ấy
vào giờ thì sao?

Tôi vần nhìn Janine. Hai mắt thì mở, nhưng không nhìn thấy tôi. Mắt cô
tròn và nở rộng, hai hàng răng chìa ra giữa nụ cười bất động. Qua nụ cười,
qua kẽ răng, cô ta đang thì thầm một mình. Tôi phải ghé sát vào mới nghe
thấy.

Xin chào, cô nói, nhưng không phải với tôi. Em là Janine. Em là người
phục vụ ngài sáng này. Cho phép em mang tới tách cà phê mở đầu nhé?

Giê su ma, Moira nói, cạnh tôi.

Đùng chửi thề, Alma nói.

Moira nắm lấy hai vai Janine lắc mạnh. Tỉnh ra đi, Janine, cô thô lỗ nói. Và
đùng có dùng chữ đó.

Janine mỉm cười. Giờ chúc một ngày vui, thưa ngài, cô nói.

Moira vả hai cái vào mặt cô, phải, trái. Quay lại đây, cô nói. Quay lại đây
ngay! Cô không được ở đó, cô không còn ở đó nữa. Chấm hết rồi.

Nụ cười của Janine rung rung. Cô ta đưa tay lên má. Sao lại đánh em? cô ta
nói. Cái đó dở ạ? Em có thể mang ra cái khác. Ngài đâu cần phải đánh em

Cô có biết họ sẽ làm cái gì không? Moira nói. Giọng cô nhỏ nhưng đanh và
kiên quyết. Nhìn tôi đây. Tôi là Moira và đây là Trung tâm Đỏ. Nhìn tôi
đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.