CHUYỆN NGƯỜI TÙY NỮ - Trang 302

“Tôi cần chứng nhận thẩm quyền,” Chủ soái nói. “Anh có trát đòi không?”

Giờ tôi có thể thét lên, ôm chặt tay vịn cầu thang, quẳng hết sĩ diện. Sẽ cản
bước họ, một phút cũng được. Nếu là thật họ sẽ ở lại, nếu không sẽ bỏ chạy.
Vứt lại tôi.

“Có vẻ chúng tôi không cần đến, thưa ngài, nhưng việc này diễn ra đúng
luật,” vẫn người kia đáp. “Tội xâm phạm bí mật quốc gia.”

Chủ soái đưa tay ôm đầu. Tôi đã nói những gì, nói với ai, kẻ nào trong số kẻ
thù ông đã đánh hơi thấy? Rất có thể giờ này ông đã thành phần tử đe dọa
an ninh. Tôi đứng trên ông, nhìn xuống; ông đang rúm lại. Trong đó đã từng
có thanh tẩy, sẽ còn có nửa. Serena Joy mặt mày trắng bệch.

“Đồ lăng loàn,” bà ta nói. “Ngài đối đãi mày như thế.”

Cora và Rita xô đẩy chạy ra từ bép. Cora đã khóc rồi. Tôi là hy vọng của
chị, tôi đã phụ lòng chị. Giờ thì chị mãi mãi không con.

Chiếc xe thùng đợi bên lối vào, hai cánh cửa mở toang. Hai người bọn họ,
mỗi người một bên, nắm lấy khuỷu tay đỡ tôi vào. Đây là kết thúc hay khởi
đầu mói tôi không tài nào biết được: tôi đã giao mình vào tay người lạ, bởi
chẳng có cách nào hon.

Và the là tôi bước tới, vào bóng tối bên trong; hay là ánh sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.