CHUYẾN PHIÊU LƯU KỲ DIỆU CỦA EDWARD TULANE - Trang 23

Chú tự nhủ rằng đương nhiên Abilene sẽ tới tìm chú. Chuyện này, Edward
nghĩ, giống y như đợi Abilene trở về nhà từ trường học. Mình sẽ vờ như
mình đang ở trong phòng ăn của ngôi nhà trên khu phố Ai Cập, đợi kim
nhỏ chỉ vào số ba, còn kim to chỉ vào số mười hai. Nếu có chiếc đồng hồ
thì mình sẽ biết chắc chắn hơn. Nhưng thế cũng chẳng sao, cô bé sẽ tới đây
sớm, rất sớm thôi.

Hàng giờ trôi qua. Và ngày nối ngày. Rồi tuần nối tuần. Và rồi nhiều tháng
đi qua.

Abilene đã không tới.

Eward, bởi chẳng có điều gì hay ho hơn để làm, bắt đầu suy nghĩ. Chú nghĩ
về những vì sao. Chú nhớ chúng đã trông như thế nào từ cửa sổ phòng ngủ
của chú.

Điều gì đã khiến chúng tỏa sáng lấp lánh tới vậy, chú tự hỏi, và có phải
chúng vẫn tiếp tục tỏa sáng đâu đó cho dù chú không thể nhìn thấy? Chưa
một lần nào trong đời, chú nghĩ, mình xa cách những vì sao như bây giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.