CHUYẾN PHIÊU LƯU KỲ DIỆU CỦA EDWARD TULANE - Trang 5

Vào buổi tối, Edward ngồi ở bàn ăn cùng những thành viên khác của gia
đình Tulane: Abilene, cha mẹ Abilene, và bà của Abilene, người được gọi
là bà Pellegrina. Sự thật là, đôi tai của Edward chỉ hơi nhô lên khỏi mặt
bàn, và sự thật nữa là, suốt bữa ăn chú cứ nhìn thẳng vào mỗi cái khăn trải
bàn trắng sáng lóa. Nhưng chú đã ở đó, một chú thỏ ngồi tại bàn ăn.

Cha mẹ Abilene thấy thật thú vị khi cô coi chú như thỏ thật, và khi thỉnh
thoảng cô bé đòi mọi người phải nói lại hoặc kể lại một câu chuyện bởi
Edward chưa kịp nghe.

“Cha,” Abilene sẽ nói, “con e rằng Edward chưa bắt kịp đoạn cuối.”

Cha Abilene sẽ quay sang phía tai Edward và nói thật chậm rãi, nhắc lại
những gì ông vừa nói để làm hài lòng chú thỏ sứ. Edward vờ như đang lắng
nghe để giữ lịch thiệp với Abilene. Nhưng, thực ra, chú không mấy hứng
thú với những gì mọi người nói. Thêm nữa, chú cũng không quan tâm tới
cha mẹ của Abilene và thái độ hạ cố của họ dành cho chú. Tất cả người lớn,
trên thực tế, đều ra vẻ hạ cố với chú.

Chỉ có bà của Abilene nói chuyện với chú như cách Abilene thường nói,
như một người ngang hàng. Bà Pellegrina già lắm rồi. Bà có cái mũi to,
nhọn và đôi mắt đen sáng lấp lánh như vì sao. Pellegrina là người chịu
trách nhiệm về sự tồn tại của chú. Bà là người đã đặt làm chú, là người đặt
mua những bộ lễ phục bằng lụa và chiếc đồng hồ bỏ túi, những chiếc mũ
vui nhộn và đôi tai có thể uốn cong, những đôi giày da xịn và đôi chân tay
được ráp lại, tất cả đều từ một người thợ bậc thầy tại nước Pháp quê hương
bà. Pellegrina là người đã tặng chú như một món quà nhân ngày sinh nhật
bảy tuổi của Abilene.

Và chính Pellegrina là người đêm đêm đặt Abilene vào giường của cô và
đặt Edward vào giường của chú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.