CHUYẾN PHIÊU LƯU KỲ DIỆU CỦA EDWARD TULANE - Trang 51

“Này,” cậu bé nói với Edward. Cậu quẹt mũi bằng mu bàn tay và rồi thổi
một bản nhạc khác bằng cái kèn. “Tôi cá là bạn không nghĩ rằng tôi sẽ quay
lại. Nhưng tôi đây. Tôi tới để cứu bạn.”

Quá muộn, Edward thầm nghĩ khi Bryce leo lên cây cọc và gỡ những sợi
thép quấn quanh cổ chân chú. Tôi chẳng còn là gì ngoài một con thỏ tuyệt
vọng.

Quá muộn, Edward thầm nghĩ khi Bryce nhổ đinh ra khỏi tai chú. Tôi chỉ là
một con thỏ làm bằng sứ.

Nhưng khi chiếc đinh cuối cùng bật ra và chú rơi vào vòng tay của Bryce,
chú thỏ cảm thấy tràn ngập ý thức được giải thoát, và cảm giác nhẹ bỗng đó
được nối tiếp bằng niềm vui sướng.

Có thể, chú nghĩ, rốt cuộc, chưa phải là quá muộn khi ta được cứu.

CHƯƠNG MƯỜI BẢY

Bryce khoác Edward lên vai. Cậu bé bắt _ đầu rảo bước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.