CHUYẾN PHIÊU LƯU KỲ DIỆU CỦA EDWARD TULANE - Trang 71

“Chế tác quá mức tuyệt hảo,” một người đàn ông nói khi lau chiếc khăn ấm
lên khuôn mặt Edward, “một tác phẩm nghệ thuật, ta có thể nói vậy - một
tác phẩm phi thường, không thể tin nổi bị dính bụi bẩn, nhưng vẫn là nghệ
thuật. Tí bụi bẩn thì hoàn toàn có thể xoay sở được. Ngay khi cái đầu bị vỡ
của mày được giải quyết xong thôi.”

Edward nhìn vào đôi mắt người đàn ông.

“A, cậu đây rồi,” người đàn ông cất tiếng. “Ta có thể thấy là lúc này cậu
đang lắng nghe. Đầu cậu bị vỡ. Ta đã sửa nó. Ta đã mang cậu về từ cõi
chết.”

Trái tim tôi, Edward nghĩ, trái tim tôi cũng đã tan vỡ.

“Không, không. Không cần cảm ơn ta,” người đàn ông nói. “Đó là công
việc của ta, hiển nhiên rồi. Cho phép ta được tự giới thiệu. Ta là Lucius
Clarke, người sửa búp bê. Đầu của cậu… Ta có thể nói với cậu không đây?
Nó có làm cậu hoảng hốt không? Ừm, ta luôn luôn nói rằng phải đối diện
với sự thật, không có mập mờ lắt léo. Đầu cậu ấy, thưa quý ngài trẻ tuổi, đã
vỡ thành hai mươi mốt mảnh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.