CHUYỆN QUÁI DỊ Ở CÔNG SỞ - Trang 207

đến lúc nào, còn nếu như đó là một người con gái lẳng lơ, thì đã
có người làm chứng rồi.

Tôi đẩy cửa quán rượu, không may, đúng lúc đó có một toán
người đi ra. Sợ bị phát hiện nên tôi vội che mặt trùm đầu.

“Hồ Tử! Sao anh cũng tới đây?” Có người gọi tôi, chết rồi, tất
nhiên phải là người quen, nghe giọng rất quen thuộc, đợi đã.
Giọng này là của...

Toàn thân tôi, trên đầu dưới chân đều lạnh toát, run lên bần bật!

Đây là giọng của Lạp Lạp!

Tôi giật mình, vội ngoảnh cái cổ cứng đơ lại, và nhìn chằm
chằm. Lạp Lạp đứng đó cười tươi như hoa nở, phía sau còn có
mấy người bạn đồng nghiệp đi cùng.

Cổ họng tôi tắc nghẽn, toàn thân lạnh giá “Cô, cô....” Thực ra tôi
không tìm được câu nào để nói.

“Tôi làm sao?” Lạp Lạp ngó phải ngó trái, nói, “Trên mặt có hoa
sao?”.

Mấy người đi cùng cũng cười ồ lên, nói “Hồ Tử, anh chẳng ra làm
sao cả, tốt xấu cũng là ngày sinh nhật của Tần Thiên, sao bây giờ
anh mới đến đây?”

Tôi cố hết sức để nói câu chúc mừng, lắp ba lắp bắp hỏi “Lạp Lạp,
hôm nay cô không làm thêm giờ sao?”

Lạp Lạp nói “Ai mà giống anh lao vào làm như điên thế, chúng
tôi cứ hết giờ là đi uống cà phê hát karaoke”.

Tôi hỏi giọng hơi nghi ngờ “Cô vẫn ở đây?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.