CHUYỆN QUÁI DỊ Ở CÔNG SỞ - Trang 261

Ba chúng tôi nhìn nhau, không có ai muốn động đũa ăn tiếp
nữa.

“Nói thực lòng, tôi cảm thấy chuyện này mà tiếp tục kéo dài thì
không biết còn xảy ra chuyện gì nữa...” Giám đốc Thôi nói.

Nghe đến câu “xảy ra chuyện’, Tiểu Hồ có vẻ căng thẳng, há hốc
mồm, im lặng.

Ăn cơm xong Giám đốc Thôi có việc phải đi trước, tôi và Tiểu Hồ
đi cùng nhau về công ty, đi được nửa đường, Tiểu Hồ lo lắng nói
“Anh bảo chúng ta có nên mua ít tiền giấy đốt không?”

“Mua cái gì?”

“Tiền giấy. Anh cho rằng bức thư đó là của người chết viết
sao?...”

Câu nói đó làm đầu tôi đau ê ẩm.

“Đừng băn khoăn, mau trở về với thực tại đi”. Tôi nói.

“Không được, tôi phải đi mua, tôi tin như vậy, anh có đi không?”

“Không đi”.

“Vậy tôi đi đây, anh đừng hối hận nhé”. Nói xong anh ta quay
người đi.

Tôi nhìn hình bóng của anh ta, trong người cảm thấy sởn cả gai
ốc, chỉ thêm một giây thôi thì tôi xiêu xiêu lòng

Nhưng ngay lúc đó có nột cảm giác rất lạ chạy thẳng lên đầu,
một chút do dự, tôi đã đi khuất vào trong góc nhà, tôi quay
người đi về phía công ty.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.