CHUYỆN QUÁI DỊ Ở CÔNG SỞ - Trang 273

Tôi nhìn đồng hồ trên máy điện thoại, đã gần 2 giờ sáng rồi,
những người xếp hàng phía sau, ai cũng sốt ruột xoa tay, giậm
chân, xuýt xoa vì lạnh, tôi cũng cảm thấy lạnh run người.

Lúc này, bỗng thấy người nào cũng nhích được một bước, có thể
phía trước vừa xuất được một vé. Người được nhận vé đó vội
vàng đón lấy chiếc vé trong tay nhân viên bán vé rồi đi sang một
bên.

Tình cờ tôi nhìn thấy dáng đi của người đó rất quen, đang lúc tôi
chú ý nhìn người đó, thì người đó bỗng rẽ quặt một cái, thoáng
cái không nhìn thấy người đâu nữa.

Lúc đó bỗng tôi có phản ứng: Tiểu Hồ?.

Tôi nghĩ đến đó định gọi lên một tiếng, thì lại cảm thấy như vậy
thật hoang đường, lắc đầu và quay người lại.

Tôi nghĩ có lẽ thần kinh của tôi quá mệt mỏi rồi.

Đừng nghĩ nhiều nữa, còn phải tỉnh táo để làm việc nữa. Không
nghĩ đến Tiểu Hồ.

Tôi tự nói với mình như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.