CHUYỆN QUÁI DỊ Ở CÔNG SỞ - Trang 307

Từ hôm Tống Lan xảy ra chuyện, Mạc Như đã đã không còn
trong mắt tôi nữa rồi.

Lại là một ngày chim mây mật vải, toàn cảnh thành phố chìm
trong một màn tối âm u. Không khí trước khi mưa to cảm thấy
ngột ngạt quá, mở điều hoà cũng chỉ cảm nhận được không khí
ẩm ướt mà thôi.

Trong văn phòng tràn ngập những tâm trạng chán nản.

Trương Vân Xuyến và khách hàng chửi nhau toáng lên, bị phó
tổng thuyết giáo cho một trận. Hai người con gái đồng nghiệp
của ba bộ phận càng phát hoả hơn, mấy lần suýt hạ cẳng tay
thượng cẳng chân với nhau.

Trong lòng tôi đã cảm thấy bất an, như sắp lại xảy ra chuyện gì
đó.

Mạc Như không biết đi đâu rồi, tim tôi như cuống cả lên, ngây ra
một chút rồi đứng phắt dậy, cũng không biết phải làm gì, tôi liền
phóng thẳng vào trong nhà rửa tay. Đi qua phòng làm việc của
Vương Tử Di, bỗng nghe thấy tiếng khóc thút thít vọng từ trong
đó ra.

Là Trương Vân Xuyến, tôi dừng chân lại nghe.

Cửa không đóng chặt, tôi nghe bập bõm Trương Vân Xuyến nói
với Vương Tử Di cái gì đó, không rõ nội dung. Nhìn qua khe cửa
thấy Trương Vân Xuyến ngồi trên chiếc ghế xa lông, khuôn mặt
vẻ ấm ức, khóc nức khóc nở như mưa. Một lúc sau nhìn thấy
Vương Tử Di đi đến bên cô ta ngồi xuống bên cạnh, nhẹ nhàng
cầm khăn lau đưa cho cô ta lau nước mắt, Trương Vân Xuyến
tiện thể dựa luôn vào lưng anh ta, và lấy tay ôm vòng qua eo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.