CHUYỆN QUÁI DỊ Ở CÔNG SỞ - Trang 308

Tôi run run chạm vào cánh cửa làm cánh cửa phát ra tiếng
động, hai người lập tức rời nhau, quay đầu lại nhìn. Tôi giật
mình liền chạy một mạch về phòng làm việc của mình, tim vẫn
đập thình thịch.

Trương Vân Xuyến rất nhanh đi ra, đem ánh mắt không hài lòng
vào văn phòng dò tìm. Tôi cố làm ra vẻ trấn tĩnh không biết gì,
cô ta nhìn lướt qua, không phán đoán được ra ai, tự ngồi vào chỗ
của mình trong văn phòng.

Tôi thở phào một cái, nhìn thấy Mạc Như đi từ ngoài vào, hình
như cô ta vừa đi rửa tay về.

Trên khuôn mặt Trương Vân Xuyến lập tức hiện lên vẻ thấu
hiểu vừa tức vừa sợ. Cô ta chắc chắn cho là, người lúc nãy nghe
trộm cô ta và Vương Tử Di nói chuyện là Mạc Như rồi.

Tôi có chút lỗi, từ từ trấn tĩnh lại. Sự buồn rầu cứ quanh quẩn ở
đó, bên ngoài cửa sổ trời đổ mưa.

Buổi trưa, Mạc Như bỗng biến mất. Tôi mua cơm hộp về văn
phòng ăn một mình, đang ăn, thì cánh cửa phòng bỗng bật mở
ra, một thân thể ướt sũng, là Lô Phương đi vào. Nhìn thấy tôi
một mình có vẻ không được tự nhiên lắm.

“Mạc Như đâu? Sao lại chỉ có mỗi một mình cô?”.

“Không biết”.

Anh ta đi vào, nhìn ngang nhìn dọc, hỏi “Hai người có vấn đề gì
vậy?”.

“Không sao, không được tốt lắm”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.