CHUYỆN QUÁI DỊ Ở CÔNG SỞ - Trang 371

Trong cầu thang dĩ nhiên là có người, anh ta vịn vào bức tường
cầu thang, chân không đứng vững nữa, bỗng nhiên anh ta nhìn
thấy có một người nữa trong cầu thang, đó là người đã chết - Thi
Văn.

Bởi vì Thi Văn chết chưa bao lâu, cho nên da thịt vẫn còn hồng
hào, chỉ mỗi là đầu tóc cô ta rối bời giống như tôi và Tố Dung
Dung, trên khuôn mặt còn dính vết máu.

Tề Hồng Phi thét lên một tiếng thất thanh, cử động đương
nhiên không còn linh hoạt nữa rồi, định bỏ chạy ra khỏi cầu
thang, nhưng Thi Văn chắn anh ta lại, mười chiếc móng tay
nhọn tóm chặt lấy anh ta.

Tề Hồng Phi, đứng trong thì có Thi Văn, bên ngoài cầu thang thì
là Tố Dung Dung, cho nên lựa chọn duy nhất của anh ta là chạy
lên phía trên của cầu thang. Những người lâu năm không leo
cầu thang, nhất định là không leo quen, hơn nữa, Tề Hồng Phi
lại đang run rẩy mất hết hồn tính như vậy, chỉ nghĩ muốn chạy
thoát khỏi hai hồn ma đó, đâu có cố để leo lên cầu thang đó
được, cho nên, đúng lúc Thi Văn xuất hiện ở ngay cửa cầu thang,
cũng là lúc chân anh ta đạp không tới nền nhà, toàn thân thể
lộn nhào xuống.

Rốt cuộc Tề Hồng Phi vẫn chạy thoát, đương nhiên, đó là Thi
Văn và Tố Dung Dung không muốn đuổi theo anh ta mà thôi.

Nhưng đêm hôm đó, Thi Văn vững tin Tố Dung Dung nhất định
không nhìn thấy mặt trời của ngày mai nữa, trên thực tế, buổi
sáng sớm ngày hôm sau, chúng tôi lại nhận tiếp một tin nữa là
Tề Hồng Phi đã chết vì xe cộ. Một người đàn ông bị dọa vỡ tim tự
mình lái xe, khả năng đâm xe là rất lớn, không có người nào cho
tôi một xác suất xác định, nhưng Thi Văn dĩ nhiên nói như vậy,
hơn nữa sự thực đã chứng minh câu nói của cô ta là chính xác,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.