CHUYỆN TÌNH - Trang 156

cho tôi một cảm giác thật khoan khoái, dễ chịu. Tôi hỏi anh sẽ làm gì
những lúc mưa gió bão bùng như thế này?
“ Anh sẽ uống cà phê và ngắm mưa rơi. Mưa mang đến cho ta cảm giác
buồn. Nỗi buồn dịu êm, mông lung và khó tả. Em có thấy, cuộc sống thêm
phần thi vị vào những cơn mưa? “
“ Những lúc nhìn mưa em hay nhớ về những kỷ niệm rồi em chợt cười chợt
khóc với những kỷ niệm đó. Em ngốc quá phải không, anh? “
“ Có khi mưa cả đêm mất, “ anh ngước mắt nhìn trời.
“ Chúng ta sẽ làm gì nếu mưa vẫn tiếp tục kéo dài? “ tôi nói “ Chẳng lẽ
chúng ta sẽ đứng đây suốt đêm à? Em mỏi chân rồi đây. “
Anh hỏi tôi có thích tắm mưa không? Nếu tôi đồng ý thì cả hai sẽ lội bộ về
nhà. Đi dưới cơn mưa cũng là thú đấy chứ. Vả lại chúng tôi không thể
đứng yên ở đây mãi. Những lúc thời tiết xấu như thế này rất khó tìm được
xe.
Tôi gật đầu đồng ý. Chúng tôi cùng nắm tay nhau đi giữa cơn mưa như trút
trước những ánh mắt ngỡ ngàng của những người trú mưa ven đường. Có lẽ
họ nghĩ chúng đầu óc của chúng tôi có vấn đề.
“ Lạnh quá! “ anh kêu lên “ Em có thấy lạnh không? “
Tôi gật đầu bảo lạnh.
“ Vậy chúng ta chạy cho ấm nhé? Chúng ta sẽ chạy thi xem ai về đến nhà
trước nhé. “
Nói rồi, anh xoay người chạy một mạch lên phía trước. Tôi cầm guốc cố
đuổi theo anh. Vừa chạy anh vừa ngoảnh lại giục tôi đuổi theo. Tôi chạy
đến đứt hơi vẫn không theo kịp anh. Đến gần ngã tư, tôi dừng lại thở dốc.
“ Chờ em với! “ tôi thở hào hển “ Em mệt quá! Anh chạy như vận động
viên điền kinh làm sao em theo kịp. “
Anh đứng lại chờ tôi. Lúc này tôi mới phát hiện chân phải tôi đã rướm máu
vì va phải đá nhọn. Anh cúi xuống đưa tay nắn chân tôi và nhìn tôi tỏ vẻ lo
lắng:
“ Chết thật! Chân em bị chảy máu rồi. Đáng lẽ anh không nên bảo em chạy
thi. Anh quên mất con đường này có nhiều đá nhọn. Tất cả là tại anh. Em đi
có được không? Đã bớt đau chưa? “

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.