CHUYỆN TÌNH - Trang 194

Tôi vẫn khóc. Nước mắt như mạch nước ngầm chảy hoài không dứt.
“ Tại sao anh vô tình một cách nhẫn tâm như thế? “ tôi nói qua làn nước
mắt “ Anh có biết rằng em đã yêu anh. Tại sao anh cứ làm như vô tình giẫm
lên nỗi đau của em? Anh thật đáng ghét! Em căm thù anh! “

Tôi liên tục đấm vào ngực anh. Anh đứng im và nhìn tôi bằng ánh mắt đau
buồn, đôi môi khẽ mấp máy như muốn nói điều gì đó nhưng anh lại im
lặng. Lúc này đây tôi muốn nghe những lời chân thành của anh, mặc dù
những lời nói ấy có thể làm tôi bị tổn thương ghê gớm.
Tôi đã yêu anh ngay từ những ngày đầu chúng tôi chung sống với nhau.
Tại sao anh lại đối xử tốt với tôi. Tại sao anh chiều chuộng vuốt ve và thì
thầm bên tai tôi những lời yêu thương say đắm. Giá như anh cư xử với tôi
như những người đàn ông khác, giá như anh hành hạ, lăng nhục tôi, giá như
anh xem tôi như món hàng giải trí và kinh tởm tôi như người mang mầm
bệnh chó dại thì tôi đã không yêu anh, thậm chí tôi sẽ căm ghét anh như đã
từng căm ghét những người đàn ông khác. Và lúc đó tôi sẽ không phải khổ
sở, đau đớn vì anh. Anh đã gieo vào lòng tôi biết bao hy vọng, biết bao cảm
xúc hạnh phúc dâng trào mà từ lâu tôi không bao giờ có được và chính anh
là người đã gieo vào lòng tôi nỗi tuyệt vọng khôn nguôi. Anh đâu biết rằng
từ lâu tôi luôn nhìn đời bằng ánh mắt hoài nghi, xa lạ và đầy đố kỵ. Tôi
căm ghét tất cả loài người trên thế gian này, bởi vì, họ đã xô đẩy tôi vào
vũng bùn tội lỗi. Và tôi luôn tâm niệm là phải trả thù đời. Tôi phải cho họ
nếm mùi đau khổ như cách họ đã làm với tôi. Tôi sống dửng dưng trước
nỗi đau người khác và xem sự bất hạnh của đồng loại làm thú vui. Tôi đã
khiến bao gia đình tan nát, bao nhiêu gã đàn ông đã vì tôi mà thân bại danh
liệt, thậm chí có người phải sa vào vòng lao lý. Tôi không bận tâm, không
đoái hoài đến họ, chưa bao giờ tôi nhỏ một giọt nước mắt thương xót họ.
Trong suy nghĩ của tôi, họ đáng phải bị trừng phạt như thế. Tôi đã cười
vang đắc thắng. Khạc nhổ vào bất hạnh của nhân sinh. Có đôi lúc nghĩ lại
tôi thấy kinh tởm chính bản thân mình nhưng ý nghĩ ấy chỉ vụt qua như cơn
mưa bóng mây ào một chốc rồi lại tạnh. Và chắc chắn tôi sẽ tiếp tục sống
như thế nếu không tình cờ gặp được anh. Anh là nguồn suối mát rửa sạch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.