CHUYỆN TÌNH - Trang 198

đông đúc hơn bể Như Lai . Con người luôn tự dấn thân vào đau khổ triền
miên.
Anh im lặng rít thuốc lá. Trán nhăn lại suy tư.
Đau khổ luôn gắn liền với cuộc hiện sinh. Nếu không còn bất hạnh và đau
khổ thì con người sẽ không còn tồn tại nữa. Lúc ấy con người sẽ đi ngược
lại quá trình tiến hóa, trở về loài động vật cấp thấp như thời cộng sản
nguyên thủy.
Im lặng một lúc tôi nói:
“ Những gì anh vừa nói với em là thật phải không? “
“ Tất nhiên rồi. Em không tin anh à? “
Tôi tin anh nhưng tôi lo sợ. Một nỗi sợ mơ hồ không sao lý giải được. Lời
nói như gió thoảng mây bay, tôi sợ anh sẽ quên tôi. Nếu chuyện này xảy ra
tôi sẽ vô cùng đau khổ và tuyệt vọng. Dù sao tôi cũng sẽ chờ đến khi nào
anh tìm đến tôi cho dù đau đớn và tuyệt vọng thì tôi vẫn cứ chờ.
Anh nhìn tôi cảm động.
“ Nếu vì một nghịch cảnh nào đó, “ anh nói, “ anh không tìm em thì em
vẫn chờ anh sao? “
Tôi đưa tay bịt miệng anh lại:
“ Anh đừng nói những lời xui xẻo như thế! Anh phải hứa dù hoàn cảnh nào
xô đẩy thì anh nhất định phải đi tìm em nhé. “ Im lặng một lúc, tôi nói, ”
em sẽ chờ anh đến chết. Kể từ lúc này trong trái tim em chỉ có mỗi hình
bóng của anh. Và không ai có thể thay thế những hình ảnh đó. Em sẽ chờ
cho dù anh không đến. Nếu yêu em, xin anh đừng để em tuyệt vọng. “
Anh cúi xuống hôn tôi. Tôi vòng tay qua cổ anh ghì xuống. Anh áp mặt vào
ngực tôi. Tôi muốn giữ nguyên tư thế này mãi mãi, tôi sợ buông ra anh sẽ
biến mất khỏi cuộc đời tôi.
Tôi bắt tay vào chuẩn bị bữa trưa. Anh cũng tham gia làm bếp với tôi. Việc
bếp núc gần xong thì điện thoại cầm tay của tôi bỗng vang lên. Chắc là
Khánh Ly gọi đến, tôi nói với anh rồi lấy giẻ lau tay và cầm điện thoại lên.
Nhìn những con số hiển thị trên màn hình tôi mới biết chị Kim Loan gọi
cho tôi.
“ Chào em, chị, Kim loan đây. Em đang làm gì thế? “

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.