CHUYỆN TÌNH - Trang 27

Khánh Ly nhún vai. Và hỏi tôi có lúc nào tôi nghĩ lại bản thân mình một
cách nghiêm túc chưa. Cuộc sống của chúng tôi chẳng có chút ý nghĩa nào
cả. Chúng tôi chỉ là loài lan sống ký sinh vào thân gỗ mục, dùng tuổi trẻ và
nhan sắc của mình để có cơm ăn áo mặc và vô số những nhu cầu thiết yếu
khác. Chúng tôi đã đánh đổi một cách rẻ mạt phần Người tốt đẹp để phục
vụ cho phần Con thấp hèn. Biết là như vậy, nhưng chúng tôi không thể làm
gì khác, bởi chúng tôi không thể cưỡng lại những cám dỗ tầm thường.
Khánh Ly thú nhận đã vài lần có ý định bỏ nghề bán thân xác nuôi thân, về
một nơi hẻo lánh nào đó mà thiên hạ không biết nó là ai và làm lại cuộc đời
nhưng mỗi khi nghĩ đến những khó khăn sẽ gặp phải nó lại nản chí và từ bỏ
ý định. Chủ nghĩa hưởng thụ đã ngấm vào xương vào tủy mất rồi.
Câu chuyện của Khánh Ly gieo vào lòng tôi nỗi buồn khôn tả. Suốt bữa ăn
chúng tôi không nói thêm lời nào. Tôi mong bữa điểm tâm chóng kết thúc
để khỏi phải nhìn thấy gương mặt tuyệt vọng của nó.
Sau khi thanh toán tiền, chúng tôi bước ra bãi gửi xe. Chúng tôi đưa thẻ, gã
nhân viên vào bên trong mang xe ra cho chúng tôi. Tôi giúi vào tay gã tờ
hai chục vì sự nhiệt tình. Gã cầm lấy cho nhanh vào túi và cảm ơn rối rít.
“ Bây giờ mày sẽ đi đâu? “ tôi leo lên xe và ấn nút khởi động.
“ Về nhà đánh một giấc đến chiều, sau đó thức dậy tắm rửa, trang điểm,
kiếm thứ gì cho vào bụng rồi đến vũ trường tìm gã đàn ông háo sắc nào đó
rồi dẫn nhau vào khách sạn để hoàn tất một ngày. Còn mày? “
Tôi sẽ đến thẩm mỹ viện matxa da mặt, sau đó về nhà đánh một giấc. Chiều
nay lão Phiệt đến đón tôi đi ăn tối và mua sắm.
“ Tối nay mày có đến vũ trường không? “
“ Chưa biết, “ tôi lắc đầu, “ có thể đêm nay lão Phiệt sẽ ở lại với tao. Mày
nhớ bảo bọn con thằng Quân đừng gọi điện thoại cho tao nhé, lão ấy ghen
kinh khủng. Tao khổ sở vì tính hay ghen của lão. “
Đến ngã tư tín hiệu đèn đỏ bật sáng, chúng tôi dừng xe lại. Khánh Ly bảo,
lão Phiệt vung tiền ra và muốn biến tôi thành vật sở hữu tuyệt đối của lão.
Tôi có trong tay tất cả và cũng mất tất cả. Tôi thở dài.
Tín hiệu đèn xanh vụt sáng, chúng tôi cho xe chầm chậm lao lên phía trước.
“ Chẳng lẽ mày cứ chấp nhận làm con rối như thế này mãi à? “ Khánh Ly

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.