CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 116

và em đã thu thập được rất nhiều điều. Nhà của em đầy dẫy những loại hoa
được ép khô, những trái thông, những cái bát đầy những con ễnh ương, ấu
trùng giống bọ tằm đá, giống bọ cà niễng. Em chẳng bao lâu bị bắt buộc
phải mặc áo quần sang trọng. Em không bao giờ ăn một thứ đồ ăn nào
không tốt, có hại cho sức khỏe của em. Em không bao giờ cãi lộn với các
đứa con nít khác, không bao giờ đánh lộn, không bao giờ làm điều gì xấu.

Sean ngắt lời Liza để nói với nàng:

- Nhưng em biết là có cái điều ấy chứ?

- Ừ em biết! Em sẽ nói với anh bằng cách nào em đã biết cái điều ấy,

nhưng em không nói ngay bây giờ đâu. Bây giờ, em muốn làm cho anh
hiểu rằng em đã có một thời thơ ấu sung sướng. Người ta không thể trách
cứ mẹ em một chút nào về những gì đã xảy đến cho em, bà đã là một bà mẹ
tuyệt vời đối với em.

Nghe Liza nói đến đây, vẻ mặt của nàng cũng còn biểu lộ sự hoài nghi.

Chàng lắc đầu nhè nhẹ. Nàng im lặng và nắm tay chàng - ít ra là không nói
ngay bây giờ - rằng các sự việc đã thay đổi, rằng hạnh phúc không phải là
vĩnh viễn.

Eve đã nói với Liza về huyền thoại Adam và Eve, và có nhấn mạnh đó là

chuyện của một thời xa xưa còn lưu truyền đến bây giờ. Hai mẹ con đã đọc
trong Thánh kinh Cựu Ước đoạn nói về sự tạo thiên lập địa và trong tác
phẩm bất hủ “Le Paradis Perdu” của Milton đoạn nói về sự tích Adam và
Eve bị đuổi ra khỏi vườn địa đàng. Thế là Liza biết chuyện con rắn trong
vườn địa đàng, và về sau Liza hình dung rằng Eve và nàng đã đi qua vườn
Địa đàng rồi, và đang dắt tay nhau đi tiếp con đường hiu quạnh của mình.

Tuy nhiên, tất cả những gì bây giờ Liza nói với Sean liên quan đến các

tháng trước khi đến ngày sinh nhật lần thứ bảy của nàng, là sự việc ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.