CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 27

Sean nổi giận.

- Vì sao em lại nói những điều như thế? Vì sao em hỏi anh như thế? Có

những lúc anh không hiểu em cơ đấy!

- Không sao. Chẳng qua đó là một ý nghĩ mới thoáng qua trong đầu óc

em thôi. Anh không bao giờ có những ý nghĩ kỳ cục sao?

Sean nhún vai. Tia lửa, sự thèm muốn nhục dục đã biến mất khỏi nét mặt

chàng. Sean nói:

- Anh đi pha cho em một tách trà. Hay là em thích một ly côca. Anh có

côca, nhưng chẳng có gì. Chúng ta phải đi mua sắm thôi.

Trong thâm tâm Liza muốn chỉnh Sean “phải nói: Không có gì để ăn cả,

chứ không thể nói: không có gì cả”.

Nhưng lần này nàng không chỉnh chàng, vẫn cứ đứng trong xó góc, nàng

bắt đầu giải bày tâm sự:

- Sean, chúng ta phải ra đi thôi. Em muốn nói là ra đi khỏi nơi này.

Chúng ta phải để một khoảng cách xa chừng mười cây số giữa bà ấy và
chúng ta.

- Mẹ của em?

- Anh có nghĩ là vì sao cảnh sát đã đến không? Em đã có nói với anh

rằng “Cảnh sát đã đến?”.

Nàng biết, lúc nàng nói câu ấy, Sean đã không chú ý, không nghe gì cả.

Chắc chàng đã không nghe những gì nàng nói với chàng về vấn đề cảnh sát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.