CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 334

ấy, vì cả hai người đều không đẹp đẽ gì, mà em thì chỉ thích những người
đẹp đẽ.

Tiếng huýt gió được lặp đi lặp lại mãi, và Eve đi ra vườn để bảo Liza

mặc áo quần lại, hoặc đi vào trong nhà. Bà giải thích cho cô bé biết rằng
Matt và người bà con của ông ta thấy em có vẻ hấp dẫn, bây giờ em đã lớn,
và đó là cái cách bỉ ổi và dung tục mà họ biểu lộ tình cảm.

Liza lãnh hội lời giải thích ấy và suy nghĩ rất lâu. Liza tự hỏi vì sao

không có gì bỉ ổi và dung tục cả trong cái cách mà Jonathan đã huýt gió
như thế để khen Eve hôm bà mặc cái jiúp màu đen và đỏ với một cái may-ô
đen mua tại chợ phiên bán áo quần hạ giá ở làng bên kia sông. Có lẽ điều
đó có thể chấp nhận được, vì sau đó, Jonathan đã cười và ôm hôn Eve.

Người phát thư cho Eve biết Gib bị bệnh, và nói rằng Gib thường đau ốm

như thế. Ông ta không được mạnh khỏe lắm không bao giờ làm mãi một
công viêc. Việc ấy xảy ra vào mùa thu, và lúc đó không còn phải cắt cỏ
nữa. Trời mưa hết ngày này qua ngày khác đến nỗi nước sông tràn bờ và
các vùng đất thấp ngập đến nửa thân cây.

Liza và mẹ vô cùng cô đơn trong suốt các tháng cuối cùng của năm Liza

được mười sáu tuổi. Gib không trở lại làm việc. Vả lại không có bao nhiêu
việc phải làm ở ngoài vườn. Người cung cấp dầu ma zút đến đổ dầu đầy cái
thùng lớn trong lúc hai mẹ con đi dạo, nên không gặp. Người phát thư có
thói quen đem thư đến trước khi hai mẹ con Liza thức dậy. Còn người cung
cấp sữa thì biến đi đâu mất, được thay thế bởi một người tóc hoe không
ngừng huýt gió khe khẽ. Anh ta cho Eve biết người trước kia cung cấp sữa
cho bà đã vào viện dưỡng lão.

Jonathan thì ở tận phía bên kia trái đất, ở Hawaii. Hai mẹ con biết thế vì

có nhận được một bưu thiếp trên có hình một thanh nữ đang chơi môn thể
thao lướt sóng. Hai mẹ con cũng có nhận một bưu thiếp của Heather đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.