CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 337

toàn bí mật.

- Cô giống bức chân dung này như đúc khuôn, - Ông Spurdell nói. - Điều

đó đã đập vào mắt tôi làm cho tôi chú ý ngay khi mới nhìn thấy. Thật là
ngộ, không phải hay sao? Tôi đã tự nhủ, phải mau mau vào đây để chỉ cho
Liza xem trước khi cô ta ra về. Lẽ tất nhiên không phải là tôi tin rằng cô sẽ
vui thích được giống một kẻ sát nhân!

Liza nghĩ thầm, thế là họ chẳng biết gì cả, họ đã không đoán được gì cả.

Cô mỉm cười khi ngước mắt lên và bắt gặp nét nhìn của ông Spurdell đang
nhìn mình.

- Riêng tôi, tôi chẳng thấy giống - bà Spurdell nói - Cái con người trong

tờ báo, xinh đẹp một cách kinh khủng, dù đó là một kẻ sát nhân hay không
phải là kẻ sát nhân. Nếu không biết, người ta có thể cho đó là một ngôi sao
màn bạc.

Liza bật cười ré lên, nhưng cô biết đó chính là do thần kinh thác loạn,

chứ không phải là do buồn cười. Liza cố đọc những gì người ta viết trong
tờ báo, nhưng các hàng chữ cứ nhảy múa lung tung. Cô chỉ đọc được cái
đầu đề: “Kẻ bị nghi là sát nhân đã chôn xác một người đàn ông”. Nhất thiết
nàng phải có một tờ báo nầy.

Ông Spurdell đã đưa tay ra để lấy lại tờ báo. Ông nói:

- Tôi thiết nghĩ, một cách chính thức, người ta không được coi bà ta là kẻ

sát nhân hay là kẻ phạm trọng tội. Vụ án của bà ta chưa kết thúc, thì bà ta
còn chưa bị kết án là có tội. Tôi có thể lấy lại tờ báo của tôi không cô?

Dù biết rằng ông ta sẽ ngạc nhiên, nàng vẫn cứ hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.