CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 386

- Và rồi anh sẽ ở đâu?

Không ngừng nhìn ông đăm đăm, bây giờ Eve nhìn ông với một cường

độ gấp mấy lần. Hoảng hốt vì vẻ mặt của mẹ nàng, vì cái vẻ nhìn lờ đờ và
hiểm độc ấy, Liza vặn mình quằn quại trên chiếc ghế phô tơi của nàng. Eve
đáp:

- Anh có thể ở đây.

- Không, anh không thể, - Jonathan nói với một giọng đã bắt đầu có vẻ

bực mình - Anh không muốn. Anh không muốn bị bắt buộc phải ở một nơi
mà anh không thích - Ông nói như một đứa con nít khó tính, - Đồng ý, anh
biết rằng anh đã không bao giờ nói điều đó với em, nhưng đó là sự thật, anh
không thích chỗ này, anh không bao giờ thích cả. Ở đây hẻo lánh, xa cách
mọi hoạt động của đời sống bình thường, lại còn ẩm thấp. Điều đó không
có gì lạ, ở tận dưới vùng thấp của một thung lũng. Victoria đã bị chứng
phong thấp vì đã ở đây.

- Victoria có thể bị thiêu ở dưới địa ngục - Eve nói với một giọng làm

cho Liza nổi da gà.

Nhưng Jonathan không bối rối. Ông nói:

- Đồng ý. Chúng ta hãy chấp nhận điều đó. Anh rất muốn biết bà ấy đang

ở dưới địa ngục. Anh chắc chắn rằng vì bà ấy mà anh đã đau khổ nhiều hơn
em, nhiều hơn là em có thể tưởng tượng. Nhưng không sao, điều đó không
quan trọng. Vấn đề quan trọng là anh phải bán cái nhà nầy, sở đất nầy. Anh
tuyệt đối cần có một triệu, mà phải bán nhà đất này đi mới có được.

- Anh sẽ không làm sao có được. Ngay cả em, em cũng biết tình hình thị

trường bất động sản hiện nay. Có thể em sống cách biệt với thế giới bên
ngoài, nhưng em có một cái ra-đi- ô. Em biết tình hình thị trường bất động

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.