CHUYỆN TÌNH GIAI NHÂN - Trang 105

niên tiên tiến cùng lũ thanh niên văn nghệ sĩ dù cười chàng không phong
nhã, song cũng đâu chê bai chàng, bởi vì cái tầm thường của chàng là cái
tầm thường kiểu nước ngoài. Chàng không cao, nhưng tác phong nhanh
nhẹn. Sắc mặt vàng vọt u tối, đeo cặp kính viền đen, đường nét ngũ quan cụ
thể cũng không có gì nổi bật. Nhưng vẻ mặt đó trông lại nghiêm nghị; khi
nói chuyện, nếu không phải là chuyện cười, chàng rất nghiêm trang. Lúc
thoải mái nhất, dường như con người chàng hoàn toàn có thể nhìn thấu suốt,
cứ cho là không nhìn rõ được sự chân thành trong mắt chàng, thì ngay chiếc
kính chàng đeo cũng có thể làm vật đảm bảo.

Chấn Bảo xuất thân hàn vi, nếu chàng không đấu tranh giành lấy tự do

cho mình, e rằng chàng đã phải học nghề buôn bán, cả đời phải làm việc,
sống chết trong một nhúm người ngu muội chẳng biết gì. Như bây giờ,
chàng từ nước ngoài về nước làm việc, là đứng ngay nơi cửa ngõ mở ra thế
giới, quả là một người tự do hiếm hoi, bất kể xét trên phương diện môi
trường hay tư tưởng. Đời một người bình thường may mắn tí chút thì cũng
chỉ đến mức chơi “quạt hoa đào”

(11)

, cũng là đụng vỡ cả đầu ra, máu thấm

trên chiếc quạt, rồi chính những vết máu lấm tấm ấy trông lại giống cánh
hoa đào. Nhưng chiếc quạt của Chấn Bảo thì vẫn còn trắng tinh, hơn nữa
bút mực lại đã sẵn sàng, ghế bàn sáng sủa ngay ngắn, chỉ chờ chàng hạ bút.

Kỳ thực, trên nền trắng ấy cũng đã thấp thoáng bóng hình mờ nhạt,

chẳng khác nào loại giấy viết thư giả cổ được làm tinh xảo, có in nổi hình
người mặc đồ cổ trang màu tím nhạt trên nền giấy trắng, trước vợ và người
tình, chàng cũng đã từng có hai người phụ nữ không mấy quan trọng.

Người đầu tiên là một cô gái điếm ở Paris.

Chấn Bảo học ngành công nghệ dệt ở trường Edinburgh. Học trò nghèo

sống ở ngước ngoài thì cũng chẳng thấy được gì nhiều. Ký ức của Chấn
Bảo về nước Anh chỉ giới hạn với những tàu điện ngầm, bắp cải luộc,
sương mù, đói khát, thèm ăn. Những thứ như nhạc kịch, cũng phải sau khi
về nước chàng mới có dịp xem đoàn ballet của Nga biểu diễn ở Thượng
Hải. Chỉ có một kỳ nghỉ hè năm đó, chàng bỏ ra chút tiền, dành ra chút thời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.