CHUYỆN TÌNH GIAI NHÂN - Trang 113

Chấn Bảo ôm khăn tắm đứng ngoài cửa, nhìn đám tóc rụng bay khắp

sàn dưới ánh đèn sáng trưng của phòng tắm, trong lòng phiền muộn. Chàng
thích những phụ nữ nóng bỏng, hơi buông tuồng, những người mà chàng
không lấy được. Người ở chỗ này đã là vợ người ta, vả lại còn là vợ bạn
mình, ít nhất cũng không còn nguy hiểm gì mới phải, thế mà... xem tóc của
nàng đây! Khắp nơi đều là nàng, vương vãi vấn vít.

Hai vợ chồng Sĩ Hồng đứng trong phòng tắm nói chuyện, tiếng nước

chảy rào rào vào bồn tắm, nghe không rõ. Chờ nước đầy bồn hai người
bước ra để Chấn Bảo vào tắm. Tắm xong, Chấn Bảo quỳ xuống sàn, nhặt
từng đám tóc rối trên nền gạch, vo thành một búi. Tóc đã uốn xoăn, đuôi tóc
chuyển sang màu vàng, hơi cứng, như những sợi dây thép dẫn điện mảnh.
Chàng nhét chúng vào túi quần, tay dừng lại ở miệng túi, chỉ thấy toàn thân
nóng rẫy. Hành động này dù sao cũng quá buồn cười, chàng lại lấy đám tóc
đó ra, nhẹ nhàng vứt vào cái ống nhổ.

Chàng ôm xà phòng khăn tắm về phòng mình, Đốc Bảo em trai chàng

đang mở va li ra xếp đồ, bảo chàng: “Không biết khách trọ phòng này trước
đây là ai, anh xem, trên vải bọc ghế, thảm trải sàn khắp nơi là vết cháy tàn
thuốc! Anh xem vết ố trên bàn lau không sạch. Sau này Vương tiên sinh
không trách chúng ta chứ?” Chấn Bảo nói: “Đương nhiên không đâu, họ tự
biết chứ. Hơn nữa bọn anh là bạn học lâu năm, ai lại xét nét như em?” Nói
rồi cười thành tiếng. Đốc Bảo trầm ngâm một lúc, lại nói: “Người khách
thuê phòng trước anh có quen không?” Chấn Bảo nói: “Hình như họ Tôn,
cũng ở Mỹ về, dạy ở trường đại học, em hỏi anh ta làm gì?” Đốc Bảo chưa
nói gì đã cười cười, bảo: “Lúc nãy anh không có ở đây, người quản lý khu
nhà và bà giúp việc nhà họ vào giúp mình treo rèm, em nghe họ thì thầm
nói những gì ‘không biết ở được bao lâu’, còn nói cái anh thuê nhà trước,
Vương tiên sinh nhất định đẩy anh ta đi. Vốn dĩ Vương tiên sinh có việc
làm ăn phải đi Singapore, đáng lẽ phải đi lâu rồi, chỉ vì chuyện này mà
không yên tâm, phải chờ anh ta đi rồi mới đi, hai người dằng dai đến hai
tháng.”. Chấn Bảo vội vã ngắt lời, nói: “Em lại tin họ nói bậy! Sống trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.