CHUYỆN TÌNH GIAI NHÂN - Trang 124

cười khanh khách. Nàng vẫn chưa tìm được chiếc dép kia, Chấn Bảo nhìn
sốt ruột quá, bèn bước tới cúi người định nhặt đưa cho nàng, vừa kịp lúc
nàng đã xỏ được vào rồi.

Chàng thành ra lại bắt đầu thấy ngại, tự nhiên có vẻ hơi ngượng ngập

hỏi: “Hôm nay người làm nhà anh chị đi đâu hết rồi?” Kiều Nhụy đáp:
“Ông quản lý và bà giúp việc đều có người đồng hương lên chơi, nên đưa
đồng hương đi thăm Đại Thế Giới rồi”. Chấn Bảo nói: “Ồ,” rồi lại cười hỏi:
“Ở nhà một mình không sợ sao?” Kiều Nhụy đứng dậy, loẹt quẹt đi vào
phòng, cười hỏi: “Sợ gì?” Chấn Bảo cười đáp: “Không sợ tôi?” Kiều Nhụy
không buồn ngoảnh đầu lại, cười nói: “Sao cơ? ...Tôi không sợ ở một mình
với một quý ông!” Lúc này Chấn Bảo lại ngả người ra sau, tựa lưng vào
cánh tay đang vịn tay nắm cửa, vẻ như không muốn rời đi. Chàng nói: “Tôi
không hề làm ra vẻ mình là một quý ông.” Kiều Nhụy cười nói: “Một quý
ông chân chính thì không cần làm ra vẻ.” Nàng đã mở cửa bước vào phòng
rồi, lại nhô người ra tắt đèn hành lang đánh tách một cái. Chấn Bảo đứng
trong bóng tối vô cùng xao động, nhưng có cao hứng cũng vô ích, nàng đã
không còn ở đó nữa.

Chấn Bảo trằn trọc suốt một đêm, thầm nhủ chuyện này không ảnh

hưởng gì, Kiều Nhụy không như Hồng Hoa, một phụ nữ có chồng phóng
túng là hạng đàn bà tự do nhất, chàng không cần phải chịu bất cứ trách
nhiệm nào với nàng, vậy nhưng, chàng không thể không chịu trách nhiệm
trước bản thân. Nhớ đến Hồng Hoa là lại nhớ đến buổi tối hôm đó, trên
chiếc xe ở ngoại thành, hành vi của chàng quang minh lỗi lạc biết bao,
chàng không thể có lỗi với chính chàng của ngày xưa ấy.

Cứ như vậy, hai tuần nữa lại trôi qua, thời tiết đột nhiên ấm lên, chàng đi

ra ngoài không mặc áo khoác, sau đó trời đổ mưa nhỏ, lại cảm thấy hơi
lạnh. Giờ ăn trưa chàng tạt về nhà lấy áo khoác, áo khoác vốn vẫn mắc trên
giá treo quần áo chỗ hành lang, giờ lại không thấy đâu. Chàng tìm một lúc
lâu, đã bắt đầu sốt ruột, thấy cửa phòng khách chỉ khép hờ, bèn đẩy cửa
bước vào, vừa nhìn đã thấy ngay áo khoác của chàng đang mắc trên khung
gỗ của một bức tranh sơn dầu ở trên tường, Kiều Nhụy thì ngồi ngay dưới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.