CHUYỆN TÌNH GIAI NHÂN - Trang 133

cảm giác an toàn của những tiểu thư công tử con nhà, vì tự nhiên được thừa
kế nên chẳng coi vào đâu cả, còn như chàng có được đâu dễ dàng gì!... Bốn
con người giống nhau chầm chậm bước trên đường, bà Ash giống như một
người đã an cư lạc nghiệp trong một căn phòng tường bồi giấy hoa, còn thế
giới rộng lớn của ba người trẻ tuổi lại đầy hiểm họa rình rập bốn phía, nhảy
nhót thùm thụp dưới đất.

Trời còn chưa tối, đèn đường đã sáng lên rồi, trông vô cùng giả tạo dưới

ánh mặt trời, giống như những thứ châu báu các diễn viên tuồng vẫn đeo.
Đi ngang tiệm bán đèn, dưới ánh đèn đường nê ông lại có vô số các loại
đèn, sáng bừng cả một góc. Phía trong chấn song sắt tây của một tiệm bán
hàng ăn, nữ nhân viên phục vụ cúi rạp người xuống lấy bánh mì ngọt, đôi
gò má giồi phấn bị hơ nóng hồng lên trông như cũng có thể ăn được vậy.
Trong con mắt của người già, cảnh vật cũng hiện ra như thế này chăng?
Chấn Bảo đi bên cạnh bà phu nhân già, bất giác cảm thấy tuổi thanh xuân
chẳng được dài lâu nữa.

Để chỉ lối qua đường cho người đi bộ, một hàng đinh được đóng ngay

trên làn đường xe chạy, từng cái đầu đinh tròn trịa lấp lánh, viền hơi lõm
xuống, khiến con đường quét nhựa đường trông có vẻ tối sẫm mềm mại,
giẫm chân lên thấy êm ái. Chấn Bảo bước thảnh thơi thoải mái, cũng không
rõ là do con đường êm ái hay là do bước chân êm ái.

Bà Ash nhìn thấy chất vải chiếc áo Kiều Nhụy đang mặc liền khen đẹp,

lại bảo: “Lần trước tôi cũng thấy một mảnh thế này ở công ty Huệ La, Đào
Lệ chê màu sẫm quá không mua, tôi vốn đã muốn mua rồi, sau lại nghĩ, giờ
cũng hiếm có dịp mặc đến trang phục loại này...” Tự bà không hề cảm thấy
lời nói của mình có vẻ gì thê lương, nhưng mấy người còn lại đều trầm tư
một lúc không tiếp lời. Sau đó Chấn Bảo hỏi: “Ngài Ash chắc vẫn rất bận?”
Bà Ash nói: “Vâng, nếu không hè năm nay đã về nhà một chuyến, nhưng
ông ấy quả thực không dứt ra mà đi được!” Chấn Bảo nói: “Để Chủ nhật
nào tôi lấy được xe, tôi đến đón các vị đi Giang Loan, ăn món điểm tâm
kiểu Trung Quốc do mẫu thân tôi nấu.” Bà Ash cười nói: “Vậy thì hay quá,
chồng tôi phải nói là nghiện món ăn Trung Quốc đó!” Nghe giọng điệu như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.