CHUYỆN TÌNH GIAI NHÂN - Trang 132

qua rất nhiều vất vả đắng cay, mỗi lần tán dương người mẹ cô quả của
mình, chàng không tránh khỏi có chút xót xa, dù miệng vẫn mỉm cười,
nhưng trái tim đã biến thành một hòn đá tảng đè nặng trên ngực. Bà Ash lại
hỏi thăm đến đám em nhà chàng, Chấn Bảo đáp: “Đốc Bảo cũng khá, giờ
đã thi vào được trường chuyên nghiệp, sau này có thể được nhà máy tôi cử
sang Anh quốc du học”, rồi chàng khen đến cả hai cô em gái, đứa nào cũng
như kim đồng ngọc nữ vậy. Bà Ash cười nói: “Cậu cũng khá quá còn gì!
Ngay từ hồi xưa tôi đã nói: Mẫu thân cậu có được người con như cậu thật
đáng tự hào!” Chấn Bảo tỏ vẻ khiêm tốn một chập, rồi nhân đó hỏi thăm
tình hình kinh doanh của cả gia đình ngài Ash.

Bà Ash thấy tay chàng cầm một tờ báo, liền hỏi tối nay có tin tức gì mới

không. Chấn Bảo đưa tờ báo cho bà ta xem, bà mắt đã viễn thị, bèn cầm ra
xa hết cỡ để đọc, nhưng vẫn không nhìn rõ, mới bảo tiểu thư Ash cầm cho
bà xem. Chấn Bảo nói: “Tôi vốn định mời Vương phu nhân đi xem phim,
nhưng chẳng có phim nào hay.” Trước mặt người khác thái độ của chàng
với Kiều Nhụy vốn có hơi ngượng ngùng, thể hiện chàng chỉ là bạn thường
của gia đình nàng, nhưng ánh mắt âm thầm dò xét của cô Ash lại khiến
chàng cảm thấy làm thế dường như có vẻ càng giấu càng lộ, cho nên lại ra
vẻ thân mật bước đến trước mặt Kiều Nhụy hỏi: “Lần sau sẽ mời bù, nhé?”
hai mắt long lanh nhìn nàng cười. Sau đó lại thấy hối hận, cơ hồ nói hăng
say quá làm bắn cả nước bọt lên mặt người ta. Chàng lúc nào cũng cảm
thấy cô tiểu thư Ash đang đứng bên cạnh dò xét. Cô là cô gái trẻ tay trắng,
thậm chí đến cái họ cũng không có, nhưng lại mong đợi cả thế giới sẽ đến
với mình, mà cái bóng khổng lồ của nó đã ập xuống gương mặt cô rồi,
ngoài ra, mặt cô không có chút biểu cảm nào.

Còn như Kiều Nhuỵ, dù tuổi còn trẻ nhưng đã sở hữu rất nhiều thứ, song

có mà vẫn không chắc chắn, nàng dường như hơi ngây ngô, như một đứa trẻ
cứ đi ngắt từng bông vi ô lét? Ngắt được rất nhiều, kết thành một đóa lớn,
rồi sau đó lại tiện tay vứt đi. Về phần Chấn Bảo, chút cảm giác an toàn mà
chàng có được, tiền đồ của chàng, tất cả đều do một tay chàng làm ra, bảo
chàng sao nỡ lòng để gió thổi mây bay dễ dàng làm tiêu tan đi được? Cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.