CHUYỆN TÌNH GIAI NHÂN - Trang 134

khách phương xa của bà ta, tuyệt không thể ngờ chồng bà có một nửa dòng
máu Trung Quốc trong người.

Sau khi chia tay với mẹ con bà Ash, Chấn Bảo nói với Kiều Nhụy như

có ý giải thích: “Bà lão này tốt bụng lắm.” Kiều Nhụy ngước nhìn chàng
cười, nói: “Em thấy anh mới là tốt bụng lắm.” Chấn Bảo cười hỏi: “Ồ, sao
lại thế? Anh tốt lắm thế nào?” Chàng hỏi mãi đến lúc cúi sát vào mặt nàng.
Kiều Nhụy đáp: “Anh đừng giận nhé, người tốt như anh thế này, phụ nữ mà
gặp là nghĩ ngay đến việc làm mai cho anh, nhưng lại chẳng hề muốn giữ
anh lại cho bản thân mình.” Chấn Bảo cười nói: “Ồ, à, em không thích
người tốt.” Kiều Nhụy nói: “Thường phụ nữ thích người tốt chẳng qua là vì
nghĩ rằng có thể lừa gạt được anh ta.” Chấn Bảo nói: “Trời, vậy là em cố
tình muốn lừa gạt anh sao?” Kiều Nhụy ngập ngừng một lát, liếc nhìn
chàng một cái, nửa cười nửa nghiêm nghị nói: “Lần này lại là người phụ nữ
hư hỏng bị mắc lừa!” Chấn Bảo lúc đó rõ ràng không chịu nổi cái liếc mắt
và câu nói ấy. Nhưng đêm hôm đó, lúc ngủ trên giường nàng, chàng nghĩ lại
việc gặp bà Ash trên đường, nhớ lại khi chàng còn học ở Edinburgh, gia
đình đã gửi tiền, gửi đồ cho chàng như thế nào, bây giờ chính là lúc báo đáp
mẹ già. Chàng phải luôn tiến về phía trước, phấn đấu vươn lên. Đầu tiên
phải nâng cao chức vị trong công việc, sau khi có địa vị, chàng phải làm
chút việc gì có lợi cho xã hội, tỉ dụ như, mở một trường dạy học riêng cho
con em những nhà nghèo khó, hay là mở một nhà máy dệt ở quê hương
Giang Loan, cụ thể như thế nào vẫn còn hơi mờ mịt, nhưng chàng cũng đã
lờ mờ cảm nhận được những phản ứng nồng ấm của mọi người, không chỉ
có một bà mẹ, mà tất cả các bà mẹ trên thế giới này đều là mẹ của chàng,
đều mắt rưng rưng lệ, trong mắt chỉ có một mình chàng.

Kiều Nhụy nằm áp vào chàng trong giấc ngủ say, hơi thở phì phò sát

bên tai chàng nghe càng to hơn, bỗng chốc đã trở thành một vật ngoại thân
đối với chàng. Chàng nhỏm dậy, ngồi bên mép giường, lần mò trong bóng
đêm châm thuốc hút. Chàng cứ tưởng nàng không biết, thực ra nàng đã tỉnh.
Một lúc rất lâu, nàng vươn tay tìm tay chàng, khẽ nói: “Anh yên tâm, em
nhất định sẽ ổn thôi.” Nàng kéo tay chàng vòng qua vai mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.