CHUYỆN TÌNH GIAI NHÂN - Trang 145

Chấn Bảo hồi tưởng lại cảnh huống lúc nãy, đúng là trông rất già. Đến

cái sự già của nàng chàng cũng ghen tị. Chàng nhìn vợ mình, lấy nhau đã
tám năm mà cứ như chưa hề trải qua bất cứ chuyện gì vậy, trắng trẻo sạch
sẽ một cách vô vị, mãi mãi như vậy.

Chàng bảo nàng lấy đôi bình bạc trên bệ lò sưởi gói lại đưa Đốc Bảo

mang về, nàng vội khệ nệ bê một chiếc ghế tới, bỏ đệm ghế ra, trèo lên, lấy
mấy tờ báo trên nóc tủ xuống, lại mở ngăn kéo lấy dây thừng, tìm được sợi
dây thừng lại không đủ dài, gói mãi mà chẳng vuông vức được, làm nhàu
nát cả tờ báo. Chấn Bảo lạnh lùng theo dõi, rồi xông đến giật lấy, hừ một
tiếng xẵng giọng: “Người ngu làm việc gì cũng khó!” Trên mặt Yên Ly
thoáng hiện nét oán giận kiểu vợ lẽ nàng hầu, sau đó lại lập tức cười cười,
tự mình cười rồi, lại còn nhìn xem Đốc Bảo có cười không, sợ cậu ta không
hiểu vừa rồi chồng mình chỉ là nói đùa. Nàng khoanh tay đứng một bên
nhìn Chấn Bảo gói ghém hai chiếc bình, gương mặt như bị phủ một lớp mặt
nạ bằng bột trắng, trông rất kỳ dị, mắt mũi mờ nhòa hết cả.

Đốc Bảo không mấy lòng dạ ngồi lại nữa, bạn bè thân thích đến nhà họ

rất ít người có lòng dạ ngồi lại lâu, bèn đòi về. Yên Ly cố sức mong sửa
chữa lại sơ suất lúc nãy, bèn lấy hết tinh thần, thân thiện mời cậu ở lại:
“Không bận gì thì ngồi chơi thêm một lúc đã.” Nàng cười híp cả mắt, hơi
nhăn mũi, trông cũng có chút đáng yêu. Nàng vẫn thường đột nhiên vô cớ
tỏ ra thân thiện như thế. Nếu Đốc Bảo là một cô gái, nàng sẽ nắm lấy tay
cậu, lòng bàn tay ẩm ướt tuyệt vọng nắm chặt chẳng chịu buông ra, một
kiểu thân thiện khiến người khác không vui.

Đốc Bảo vẫn đòi về, bước ra đến cửa, vừa khéo gặp bà già dẫn Huệ Anh

về đến nơi, Đốc Bảo lấy kẹo cao su trong túi quần ra cho Huệ Anh. Yên Ly
cười nói: “Cảm ơn chú, nói cảm ơn chú đi con!” Huệ Anh ngúng nguẩy
quay đi. Đốc Bảo cười nói: “Kìa, lại còn xấu hổ nữa!” Huệ Anh kéo vạt
chiếc váy lụa lên che mặt, làm lộ cả chiếc quần cộc mặc bên trong. Yên Ly
vội vàng bảo? “Này này, xấu hổ thật đây này!” Huệ Anh nhận kẹo, vẫn lấy
váy che mặt, vừa cười khanh khách vừa chạy ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.