CHUYỆN TÌNH GIAI NHÂN - Trang 232

Phương thì sao? Bởi đã có những kinh nghiệm đau thương trong quá khứ,
đối với việc trao đổi suy nghĩ anh vẫn giữ nguyên một thái độ hoài nghi. Có
một người ở bên cạnh là anh cũng đã mãn nguyện rồi. Trước kia, anh cực
ghét thứ đàn ông tiểu thuyết dởm, muốn sống chung với người đàn bà thì
chỉ nói: “Hãy cho anh một niềm an ủi!” An ủi là an ủi thuần túy về mặt tinh
thần thôi, ở đây nó lại ngầm thay cho cả ham muốn xác thịt. Song giờ đây
anh biết rằng giới hạn giữa vật chất và tinh thần không thể nào phân chia
rạch ròi như vậy được. Lời nói suy cho cùng vẫn là vô ích. Cầm tay nhau
thật lâu, chính là một niềm an ủi mang tính thỏa hiệp, bởi vì người biết ăn
nói vốn đã ít, người thật sự có lời để nói lại càng ít hơn.

Có lúc bất chợt gặp mưa trong công viên, Trường An bật ô, Thế Phương

cầm che. Cách lần vải ô mờ đục màu lam, muôn vàn hạt mưa lấp lánh, như
một bầu trời sao. Một bầu trời sao theo họ đi khắp nơi, trên kính xe vỡ òa
những giọt trắng xóa, ô tô vọt qua những đèn đỏ, đèn xanh, liệu có phải đó
là một chùm sao đỏ, rồi một chùm sao xanh đang bay vù qua ngoài cửa
kính?

Trường An mang theo giấc mộng rối bời dưới ánh sao trở về nhà, người

trở nên âm thầm một cách kỳ lạ. Chốc chốc lại cười tủm tỉm. Thất Xảo nhìn
thấy đâm ra khó chịu, liền nói lạnh lùng: “Bấy nhiêu năm nay, lỡ dở việc
của cô, chả trách cô hiếm khi cười thế. Bận này thì nhảy ra khỏi nhà họ
Khương rồi, vừa lòng rồi nhé, mà có sung sướng ấy, cũng đừng có trưng nó
ra trên mặt... người ta nhìn vào đến não cả lòng!” Với tính cách như mọi
ngày của Trường An, thế nào cô cũng cãi lại, nhưng Trường An dạo này
như biến thành con người khác, nghe rồi cô cũng chẳng so đo, cứ lẳng lặng
tự mình cai thuốc. Thất Xảo cũng chẳng làm gì được.

Hôm Trường An đính hôn, mợ cả Đại Trân không đến, cách mấy hôm

sau mới đến chúc mừng. Thất Xảo khẽ gọi tiếng “Chị dâu cả ạ” rồi nói:
“Tôi thấy ta cứ ra ngoài nghe ngóng xem thế nào, việc này không thể liều
được! Hôm trước tôi nghe phong thanh, rằng dưới quê có vợ rồi, bên Tây
cũng có một cô nữa.” Đại Trân nói: “Cái cô ở dưới quê còn chưa cưới đã
hủy hôn ước rồi. Cô bên Tây cũng thế, nghe đâu bảo làm bạn mấy năm rồi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.