CHUYỆN TÌNH GIAI NHÂN - Trang 234

yên ở nhà được một khắc hả con?” Trường An đỏ mặt, nước mắt rơi lã chã.
Thất Xảo ngừng một lát, lại nói: “Ngày trước bao nhiêu thằng khá khẩm thì
chối đây đẩy, giờ lại rước cái thằng chẳng ra gì, đồ thừa của người ta, chẳng
phải tự vả vào miệng mình hay sao? Thằng ấy mà ra cái giống người thì sao
sống đến ba mươi mấy tuổi đầu, đi đây đi đó, tít tắp mù khơi cả rồi mà vẫn
chẳng lấy được con vợ nào?”

Vậy mà Trường An vẫn một mực chấp mê không tỉnh. Bởi tuổi tác đôi

bên đều chẳng còn ít ỏi gì, đính hôn chưa được mấy tháng, nhà trai bèn cậy
nhờ Lan Tiên sang bàn ngày thành hôn. Thất Xảo chỉ vào Trường An nói:
“Sớm không lấy, muộn không lấy, lại lấy đúng vào cái năm tiền bạc túng
bấn này! Năm sau nếu ruộng thu hoạch khá hơn, của hồi môn cũng sẽ đầy
đặn hơn chút.” Lan Tiên nói: “Giờ chúng nó lấy nhau theo kiểu mới, cũng
chẳng coi trọng mấy thứ này nữa đâu. Cứ theo cách mới, tiết kiệm một chút
cũng được.” Thất Xảo nói: “Cách mới cách cũ cái gì? Cách cũ chẳng qua
hoành tráng hơn, cách mới thì thực dụng hơn, cách nào thì nhà gái cũng xúi
quẩy cả!” Lan Tiên đáp: “Chị hai thấy làm thế nào được thì làm, lẽ nào đến
lượt cái An nó đòi nhiều chê ít hay sao?” Cả nhà đều cười ồ lên, Trường An
bất giác cũng nhoẻn miệng cười. Thất Xảo ngoạc miệng ra mắng: “Không
biết xấu hổ! Trong bụng mày có cái gì rồi hay là làm sao? Nước đến chân
mới sốt sắng định nhảy khỏi cửa chứ gì! Không cần của hồi môn... mày
bằng lòng, người ta chắc gì đã bằng lòng? Mày có chắc nó không toan tính
với mày không? Mày không biết tự lượng sức mình con ạ! Mày có cái thá
gì cho người ta lọt mắt? Đừng có tự lừa gạt mình con nhá! Thằng họ Đồng
kia cũng chẳng phải nhằm vào dòng dõi nhà họ Khương đâu! Đừng tưởng
nhà mày oai phong lẫm liệt, công hầu khanh tướng gì, kỳ thực chẳng có cái
chuyện đó đâu! Từ lâu rồi chỉ còn được cái mã ngoài thế thôi, hai năm nay
đến cái mẽ ấy còn giữ chẳng nổi nữa là. Người thì đời nào cũng xấu xa
giống nhau, trong mắt đâu có còn trời đất vua tôi gì? Cái lũ thiếu gia thì
chẳng biết cái gì, còn đám tiểu thư thì chỉ biết thèm tiền khát trai... chẳng
bằng chó lợn! Nhà mẹ đẻ tao năm xưa lẽ ra có chết cũng không nên làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.