CHUYỆN TÌNH GIAI NHÂN - Trang 75

ông Mễ cũng chỉ là treo cái bảng tên ở công ty thôi, coi như đã về hưu rồi.
Chi tiêu trong nhà, nếu chỉ cho riêng mấy đứa con trong đại lục, thì còn khả
quan, bảo để dành chút ít cũng là nên làm vậy. Nhưng trong nhà lại toàn
người già cả, cái gì cũng phải theo lối cũ. Bà Trương về quê một chuyến,
cũng tốn một khoản lớn, nói: ‘Phu nhân, phu nhân, tôi muốn hỏi bà xin ít
tiền, mua mấy súc vải mang về làm quà’, lúc quay lên lại mang nào gà nào
trứng nào mì sợi lên. Không thể cứ thế nhận không của người ta - quả thật
không biết lấy đâu ra cho đủ! Cứ hễ một tí là sưng mặt lên, ra đứng trước
mặt chủ, ‘Phu nhân, phu nhân’. Ông Mễ cũng thế, cứ hễ một tí là: ‘Đi hỏi
phu nhân!’ Ông ấy cũng là có ý tốt, muốn để cho em được đóng vai người
tốt...”

Dương phu nhân liếc mắt nhìn Đôn Phượng, tủm tỉm cười nghe cô ta

nhại đi nhại lại giọng người làm “phu nhân, phu nhân”, trong lòng nghĩ:
“Đúng cái kiểu vợ bé có khác!”

Dương lão phu nhân tắm xong mở cửa đi ra, vừa gọi bà già vào giúp

việc cọ bồn tắm vừa hỏi: “Sao thấy có mùi gì khét khét, đang là quần áo đấy
à?” Không đợi bà già trả lời, bà đã vội vàng đi ra ngoài hành lang xem xét,
quả nhiên thấy một cái giá là quần áo ngay đầu cầu thang. Lão phu nhân
mắng: “Ai bảo là thế? Dùng quá đi đến lúc cắt điện lại một mình tôi phải lo!
Lẽ nào tôi thích lải nhải suốt hay sao - thời thế bây giờ khác rồi nhá!”

Còn đang quát mắng, đã thấy ông Mễ lại đến. Đôn Phượng ngồi trong

phòng, nhìn qua cánh cửa mở rộng thấy ông Mễ đi lên lầu, trong lòng vô
cùng vui sướng, giả bộ ngạc nhiên, nói: “Ồ, sao anh lại đến thế?” Ông Mễ
mỉm cười nói: “Anh cũng nhân tiện đi qua, nghĩ ra qua đón em.” Dương
phu nhân đang cầm chiếc áo len từ nhà tắm bước ra, tay luồn vào ống áo len
màu nhung giũ giũ, véo Đôn Phượng mấy cái, trêu chọc: “Cô xem, cô xem,
Mễ tiên sinh tốt chưa! Chu đáo chưa! Mưa thế này, lại còn đến đón nữa!”
Ông Mễ phủi phủi chiếc áo khoác đang mặc trên người, cười nói: “Bây giờ
cũng hết mưa rồi.” Dương phu nhân nói: “Ngồi thêm một lúc nữa, chẳng
mấy khi đến.” Ông Mễ cởi áo khoác ra, ngồi xuống, Dương phu nhân liếc
mắt lườm ông ta, cười nói nhấn nhá: “Khỏe không thế, Mễ tiên sinh?” Ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.