CHUYỆN TÌNH NEW YORK - Trang 130

Tàu bên Brooklyn là trên mặt đất, phải một lúc sau nó mới xuống lòng

đất, vậy nên vẫn có sóng di động.

Trong lúc đứng ở bên tàu, tôi đứng cách xa Ronie và tay lăm lăm cái

điện thoại. Và điện thoại kêu, Ryan gọi:

“Này, anh sẽ gặp em lúc 10 giờ, lúc đấy có muộn không? Em vẫn ở

trên đảo bây giờ chứ?”

“Em đang trên đường về, chắc chắn 10 giờ được.

“Mọi thứ ổn chứ?”

“Ổn hết?“.

Tôi gọi lại cho Lavender, chuông reo, và người nhấc máy không phải

là Lavender, là bà Mei, tôi thót cả tim.

“Vâng, cô là Kín đấy à?”

“Ôi tôi xin lỗi, tôi chỉ định gọi điện để hỏi một thứ rất gấp“.

“Đây là số của cô à?”

“Vâng, số của tôi“.

“Bây giờ Lavender rất bận và bạn ấy sẽ không thể nào nhận điện thoại

được, hy vọng cô hiểu? Rất cảm ơn vì đã gọi điện nhưng đừng làm phiền
con bé nữa nhé!”

Bà ta dập máy rất nhanh, giọng nói cực kỳ lạnh lùng.

Tôi cảm thấy thật nghiêm trọng, bỗng nhiên, mọi thứ trở nên thật tối

tăm. Rồi tôi sẽ không hiểu sao để đến spa mà không bì “trù úm” đây, dù sao
bà Mei đã rất tốt với tôi. Tôi mới chỉ học được một vài “ngón nghề” và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.